Lưu Đày Thần Y Mang Theo Không Gian Chạy Nạn

Chương 505

====================================================================================================
Đại tẩu cùng nhị tẩu cũng không biết tâm tư của Mạnh Hoài Ninh, mục đích các nàng nói như vậy chỉ là nghĩ muốn lấy lòng cửu đệ muội.

Mắt thấy đã đạt được mục đích, hai người cũng không có ý định tiếp tục ở lại thêm nữa, lên tiếng chào hỏi rồi liền đi ra ngoài.

Ba người uống hết một ấm trà, thế nhưng vẫn chưa thấy thỏa mãn.

May mắn đúng lúc này bên ngoài đã chuẩn bị xong.

Đồ ăn vẫn là do Hách Tri Nhiễm làm đầu bếp chính, mấy tẩu tẩu làm trợ thủ, thêm với việc nhiều nguyên liệu nấu ăn đặc thù như vậy, nghĩ muốn nấu không ngon cũng khó.

Ngũ ca dẫn theo đám người Lượng Hạo, một lần nữa đi mượn bàn ghế của người trong thôn, tám món mặn một món canh lên bàn, khiến mọi người mở rộng tầm mắt.

Trứng bắc cà chua có màu sắc rực rỡ, lá tỏi xanh mướt xào với thịt và giá, khoai tây thái sợi xào chua cay, còn có món khoai lang kéo sợi, sườn, đậu, ngô, gạo nấu chung một nồi, đây đều là những món mà mọi người trước đây chưa từng thấy qua.

Nhìn thấy những món ăn chưa từng được nhìn thấy, không chỉ Mạnh Hoài Ninh, ngay đến cả bát ca cùng ngũ ca ở trong nhà cũng không khỏi chặc lưỡi.

Hách Tri Nhiễm cũng không dự tính giải thích quá nhiều, nhìn Mặc Cửu Diệp một cái, Mặc Cửu Diệp liền thu xếp mọi người vào bàn ăn.

Lần ăn này cũng không vội vàng, quả thực là ngon đến mức há hốc mồm...

Mạnh Hoài Ninh đã không còn quan tâm đến hình tượng của mình nữa rồi, giống như mấy huynh đệ của Mặc gia, xắn tay áo lên ăn uống no say.

Thẳng cho đến lúc cảm thấy có chút chướng bụng, Mạnh Hoài Ninh mới buông đôi đũa xuống dò hỏi: "Cửu ca, những nguyên liệu nấu ăn này ta cũng chưa từng thấy qua, cũng không phải lại là mua từ chỗ người nước ngoài kia đấy chứ?"

Bản thân hắn ta cũng hiểu rõ mình đã biết còn cố hỏi, nhưng mà vẫn không nhịn được muốn hỏi...

"Quả thực là như thế, Mạnh huynh đệ thấy ngon thì ăn nhiều một chút." Mặc Cửu Diệp hàm hồ nói.

Lúc này hắn không có lòng dạ để giải thích quá nhiều, đồ ăn tức phụ nấu ngon như thế, hắn phải ăn nhiều một chút mới được.

Một ấm trà, một bàn mỹ thực, Mạnh Hoài Ninh đã muốn ở lại Mặc gia không muốn rời đi nữa.

Thế nhưng, hắn ta vẫn phải đối diện với hiện thực.

Ăn cơm xong, Hách Tri Nhiễm lại pha một ấm trà cho bọn họ, thẳng tới lúc chạng vạng tối, Mạnh Hoài Ninh mới lưu luyến không thôi mà nói lời từ biệt.

Mặc kệ như thế nào, Mạnh Hoài Ninh đã giúp đỡ trong nhà không ít việc, Hách Tri Nhiễm hào phóng tặng cho hắn ta một bao bích loa xuân.

Phần lễ vật này đối với Mạnh Hoài Ninh mà nói, quả thực là thủ sủng nhược kinh.

Hắn ta không có cách nào kháng cự được loại trà ngon như thế, chỉ có thể mặt dày nhận lấy.

Sau này bản thân chiếu cố Mặc gia nhiều thêm một chút, cũng xem như là xứng đáng với bao trà này rồi.

Sau khi tiễn Mạnh Hoài Ninh rời đi, mọi người đều tự thu dọn một phen rồi quay trở về phòng.

Sáng sớm hôm sau, Mặc Sơ Hàn đã chuẩn bị xong xuôi từ sớm, tới nha môn nhậm chức.

Mặc Cửu Diệp cùng Hách Tri Nhiễm dự tính mua một số đồ nội thất đơn giản trong nhà, liền cùng hắn ta ngồi xe la xuất môn.

Chuyện mua đồ nội thất này, Hách Tri Nhiễm thật đúng là không cách nào mượn dùng lực lượng của không gian, dù sao thì với kiểu dáng của đồ nội thất ở trong không gian mà nói dù có mua về rồi cũng không hợp với phong cách của thời đại này.

Huống hồ gì, sang đầu xuân năm sau bọn họ sẽ xây nhà ở mới, đến lúc đó Hách Tri Nhiễm dự tính tự mình thiết kế đồ nội thất. Trước mắt đồ dùng ở trong nhà có thể đơn giản đến đâu thì cứ đơn giản đến đấy, chỉ cần lúc dùng thuận tiện là được rồi.
====================================================================================================