Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực Phẩm

Chương 409:

====================================================================================================

"Tôi....tôi là hộ pháp của căn cứ Vũ Minh khu Đông Hải, Hàn Khải!"

Hàn Khải ép kinh hãi trong lòng xuống, trả lời.

"Hầu Dũng, có phải đệ tử của ông không?" Lục Vân hỏi lại.

"Phải......"

Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm. dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất

"Có phải trong trận luận võ của Khương gia và Hầu gia lần này ông đã lạm dụng chức quyền để làm việc tư không?"

Lục Vân hỏi lại.

"Phải......"

Đứng trước khí thế mạnh mẽ của Lục Vân, Hàn Khải đường đường là hộ pháp của Vũ Minh, vẫn bị dọa sợ, Lục Vân hỏi cái gì ông ta liền trả lời cái đó, tựa như lúc này đây Hàn Khải mới là tội phạm truy nã, mà Lục Vân tức thì đã trở thành người thẩm vấn kiêm luôn chức quan phán quyết.

Tình cảnh cực kỳ quỷ dị. Đám người lúc trước bị khí thế khủng bố của Lục Vân đẩy lui vẫn không dám tới gần, nhưng người nào cũng đứng đó dựng thẳng lỗ tai nghe lén.

Khi nghe thấy cuộc đối thoại của hai người bọn họ thì nguyên đám người đồng loạt trưng ra vẻ mặt cổ quái.

Mặc dù từ lúc Tạ Trừ nói ra chuyện Hầu Dũng là của Hàn Khải, bọn họ cũng đã có suy đoán, trong trận luận võ này Hàn Khải nhất định sẽ nhúng tay vào, nhưng khi lời này xuất ra từ chính miệng của Hàn Khải lại mang một ý nghĩa khác.

Sau một lúc hồn bay phách lạc, Hàn Khải mới ý thức được vấn đề này, khuôn mặt lập tức biến sắc, nói: "Tên nhãi ranh kia, cậu đã thi triển yêu thuật gì với tôi."

Ông ta thẹn quá hóa giận, muốn đem lời mình vừa nói, quy tội thành Lục Vân sử dụng yêu thuật để lấp liếm cho qua.

Lục Vân thất vọng lắc đầu nói: "Ông thật sự đúng là gan to bằng trời...!"

Ẩm!

Sau khi tiếng nói vừa dứt, một cước nhanh như chớp hung hăng đá vào phần bụng của Hàn Khải, làm ông ta quỳ nằm rạp trên mặt đất, đau đến nhe răng trợn mắt.

Đám người xung quanh lập tức hóa đá.

Bọn họ thật sự chưa từng nhìn thấy người nào có gan lớn như vậy, ngay cả hộ pháp của Vũ Minh cũng dám đánh!

Không lẽ là hän cho rằng, chỉ bằng một mình hản cũng có thể đối đầu với toàn bộ Vũ Minh Trung Quốc?


Nhóm người Khương gia không dám nghĩ tiếp nữa.

Khương Thừa Nghiệp vẻ mặt sợ hãi xông ra ngoài, quỳ gối trước mặt đám viên chấp pháp Vũ Minh, hoảng sợ nói: "Các vị đại nhân, chuyện này thật sự không liên quan gì tới Khương gia chúng tôi, tất cả chuyện này đều do một mình tên côn đồ họ Lục này gây nên, xin chư vị đại nhân rộng lượng bỏ qua cho Khương gia chúng tôi!"

Khương Chính Hồng phần nộ quát: "Tên vô dụng kia, mày đúng là đồ hèn nhát, Khương Chính Hồng tao làm sao. có thể sinh ra đứa con như mày chứ?"

"Cha, mặc kệ cha có mắng con như thế nào, mắng con là đồ hèn nhát cũng được, mäng con vong ân phụ nghĩa cũng tốt, hôm nay con nhất định phải tỏ rõ lập trường của mình, Khương gia chúng ta không dính dáng gì đến tên tên côn đồ này, tất cả những gì đã xảy ra trước đó đều do chúng †a bị tên côn đồ này lừa, chúng ta cũng là người bị hại...! "

====================================================================================================