Nhặt Nhầm Thoại Bản Lậu, Ta Bắt Được Phu Quân Như Ý
Chương 95
====================================================================================================
Sau khi nghe xong chuyện Tạ Uẩn từng giết người lập chiến công khiến Tang Yểu hơi ngẩn người, cho tới bây giờ nàng chưa bao giờ nghe qua những chuyện này.
Bộ dáng thong thả ung dung ngày thường kia của Tạ Uẩn cũng rất khó để người khác liên tưởng hắn với chiến trường.
Nàng hơi hé miệng ra a một tiếng.
“Tuy nhiên Tạ đại nhân chỉ ở một năm thì quay trở lại, ngài ấy giống như không hề cảm thấy hứng thú với việc làm tướng quân.”
Lần đầu tiên khi Tang Yểu nhìn thấy Tạ Uẩn thì hắn như mới mười hai mười ba tuổi, khi đó hắn không cao giống như bây giờ và cũng không cao lớn khỏe mạnh như vậy. Tuy rằng có vẻ mặt ung dung bình tĩnh nhưng trên mặt vẫn còn mang theo nét trẻ con.
Khi hắn mười bốn tuổi có lẽ cũng không khác biệt lắm so với lúc đó.
Tang Yểu không thể tưởng tượng được Tạ Uẩn nhỏ như vậy thì lên chiến trường như thế nào chứ?
“Nô tỳ nghe nói, sở dĩ Tạ đại nhân ở lại triều đình mà không có lựa chọn vào quân đội giống như là vì……”
Nhiên Đông dừng một chút, trên mặt lộ ra biểu cảm hơi không thể tưởng tượng được, tiếp theo không xác định mà nói tiếp: “Bởi vì ngại bẩn?”
Không biết tại sao nếu chuyện này đặt ở trên người của Tạ Uẩn có vẻ như cũng rất hợp lý.
Tang Yểu a một tiếng, sai người cất con chim nhạn này đi. Tuy rằng trong lòng nàng cảm thấy Tạ Uẩn thật sự rất lợi hại nhưng cố tình ngoài miệng lại không chịu thừa nhận, lẩm bẩm nói một câu: “Hắn cũng thật sự rất yếu ớt.”
Nhiên Đông che môi lại mỉm cười nói: “Cho nên tiểu thư, nếu người muốn chim sống thì cứ việc nói với Tạ đại nhân. Ngài ấy nhất định có thể săn cho người.”
Tang Yểu cúi đầu, tiếp tục đùa nghịch cái khăn tay mình chưa làm xong rồi nhỏ giọng nói: “Ta không cần đâu.”
Nếu không vội thì sau khi làm xong toàn tam thư lục lễ cũng tốn ít nhất nửa năm, nhưng mặc kệ là phía bên Tạ Hoàn Chi hay vẫn là Tang Ấn đều hy vọng hai người nhanh chóng thành hôn bởi vì sợ sẽ có chuyện gì đó xảy ra. Tạ Uẩn thì không cần phải nói, Tang Yểu cũng bởi vì bản thân không có yêu cầu gì đối với chuyện này và sợ hãi trong lúc này Nhung Yến sẽ ra tay với nàng cho nên tất cả đều nghe theo ý kiến của Tang Ấn.
Tuy rằng Tạ Uẩn rất muốn cưới Tang Yểu về nhà vào đầu tháng sáu, nhưng quá trình phức tạp đặt ở trước mắt. Hắn sẽ không vì muốn làm nhanh hơn mà giảm bớt một số quy trình cho nên cuối cùng hôn kỳ được quyết định vào tháng tám.
Tháng sáu quá nhanh khó tránh khỏi sẽ chuẩn bị vội vàng, mặc kệ là Tang Ấn hay vẫn là Tạ gia đều không nghĩ bởi vì vậy mà chậm trễ Tang Yểu. Cho nên nhanh nhất chỉ có thể là tháng bảy.
Vì vậy Tạ Các lão còn lặng lẽ đi tìm người của Lễ Bộ để tính toán, tháng bảy và tháng chín có tiết thanh minh và trọng công. Nói một cách thông tục là ngày của quỷ, quẻ tượng cũng biểu hiện không nên gả cưới vì vậy sau khi bàn bạc với nhau thì hai người quyết định hôn kỳ vào ngày mười lăm tháng tám.
Cũng chính là ngày Tết Trung Thu.
Bây giờ đang ở giữa tháng năm, khoảng cách đến Trung Thu chỉ còn chưa đến ba tháng.
Dựa theo nghi thức, trước khi kết hôn thì Tang Yểu cần thêu một cái túi thơm cho Tạ Uẩn.
Loại đồ vật thêu thùa này hoàn toàn không có gì khó khăn với Tang Yểu.
Sau khi nàng biết được chuyện này thì đã làm xong túi thơm vào đầu tháng sáu.
Trên túi thơm được thêu hình uyên ương hí thủy rất truyền thống, người bình thường thành thân cũng đều thêu cái kiểu hình này. (Uyên ương hí thủy: “đôi uyên ương chơi đùa trong nước”. Câu này dùng để chỉ đôi lứa đang yêu nhau.)
Chỉ là sau đó nàng lại nhìn chằm chằm túi thơm này lại luôn cảm thấy không hài lòng, muốn thay đổi một cách thêu khác rồi thêu lại một lần nữa.
Nhưng khi nàng so sánh hai cái với nhau, lại nhìn không ra cái sau có thể tốt hơn cái trước được bao nhiêu.
Thật sự rất phiền phức.
Chớp mắt thì đã đến đầu tháng tám, Tang Yểu vẫn chưa quyết định xong túi thơm.
Nhiên Đông ôm hộp gỗ, bên trong có ít nhất bảy tám cái túi thơm được thêu xong, còn lại thì là những mẫu thêu, còn chưa có cơ hội được thêu thành túi thơm thì đã bị Tang Yểu loại bỏ.
Trên thực tế, dựa theo tay nghề của nàng thì lấy ra bất kỳ cái nào trong đây đều có thể đủ khiến cho nàng kinh ngạc cảm thán.
Nhiên Đông nói: “Tiểu thư, cái này rõ ràng rất đẹp nha! Tại sao người lại không hài lòng?”
Tang Yểu lắc đầu và nói: “Có một chỗ bị thêu sai màu rồi.”
“Đổi thành màu xanh lam sẽ tốt hơn một chút.”
Nhiên Đông thở dài nói: “Tiểu thư, Đại tiểu thư ở trong cung truyền lời đến đây, muốn người vào cung gặp ngài ấy.”
Lúc này Tang Yểu mới buông đồ trong tay xuống.
Từ sau khi quyết định hôn kỳ, Tang Yểu hiếm khi đi ra ngoài. Trong khoảng thời gian này có rất nhiều người đưa thiệp mời đến Tang gia.
Phần lớn đều là những quý nữ trong vòng tổ chức yến tiệc hoặc hoạt động gì đó, rất nhiều người đều đã từng là bạn thân của Tang Yểu. Trong đó không thiếu người muốn làm lành lại với nàng, lời nói chân thành đến mức khiến người khác muốn rơi nước mắt.
Tang Yểu không hề phản ứng bất kỳ ai.
Ngay từ đầu nàng cho rằng thời gian còn dài, nhưng lúc này đã đến tháng tám, trong phủ cũng đã bắt đầu chuẩn bị đủ loại công việc cho nên mới khiến nàng cảm thấy cảm giác gấp gáp khi sắp thành thân.
Ngày thứ hai, Tang Yểu lập tức vào cung.
Nàng mới bước vào Cung Tịch Nguyệt thì Tang Xu đã bước lên đón nàng, nàng ấy lôi kéo tay của Tang Yểu, liếc mắt nhìn từ trên xuống dưới, tiếp theo khen nói: “Hai tháng không gặp, Yểu Yểu lại trở nên xinh đẹp hơn rồi.”
“Nhưng tại sao lại hơi gầy một chút?”
Tang Yểu cảm thấy hơi chột dạ, bởi vì thời tiết đã vào tháng tám, trời nóng nực nên nàng ăn mặc mỏng manh hơn, càng khiến nàng trông gầy ốm. Vật liệu may mặc mỏng manh khiến thứ trước người nàng càng thêm rõ ràng.
Người khác đều bằng phẳng hoặc hơi phồng lên một chút. Chỉ có một mình nàng là có độ cung trước ngực rất rõ ràng, lại thêm nàng có eo thon lưng thẳng nên nhìn nàng càng thêm không đứng đắn.
Nàng quyết định kết luận là do nàng quá mập nên lặng lẽ bắt đầu giảm béo.
Nàng đã nửa tháng không ăn bữa tối, mỗi lần đến nửa đêm thì vô cùng đói bụng nhưng nàng đều cố gắng nhịn xuống.
Việc này chỉ có Nhiên Đông biết, bởi vì nếu chuyện này truyền ra ngoài thì bọn họ chắc chắn cho rằng nàng giảm cân vì Tạ Uẩn, vì muốn làm nương tử mới xinh đẹp
Nàng không phải như vậy đâu.
Nàng chỉ là trùng hợp muốn giảm cân vào trong khoảng thời gian này mà thôi.
Tang Yểu ra vẻ kinh ngạc a một tiếng, nói dối không quá thuần thục: “…… Ngày mùa hè luôn khiến muội không có cảm giác muốn ăn.”
Tang Xu không vạch trần nàng mà lại nói: “Yểu Yểu, Tạ Uẩn đối xử với muội như thế nào?”
Tang Yểu sợ tỷ tỷ lo lắng nên không nhắc đến Nhung Yến, nói: “Khá tốt ạ.”
Tuy rằng có rất nhiều lúc hắn lười phản ứng nàng và cũng không có sắc mặt tốt. Tính tình xấu, luôn mở miệng châm chọc nàng nhưng tổng thể…… Cũng coi như người tốt đi.
Tang Xu dịu dàng mỉm cười nói: “Ta cũng cảm thấy tính cách của Tạ Uẩn cũng không tệ lắm.”
Nàng sờ sờ khuôn mặt của Tang Yểu nói: “Để hắn nhặt được món hời rồi.”
“Yểu Yểu, muội có thể gả cho người mình thích thì tỷ tỷ đã cảm thấy thỏa mãn rồi. Sau này nếu hắn đối xử không tốt với muội thì muội nhất định phải nói cho tỷ tỷ biết.”
Tang Yểu ừ một tiếng, sau đó ngẩng đầu rồi nhỏ giọng nói: “…… Nhưng tỷ tỷ, hình như cả hai chúng ta đều không thể trêu vào hắn được.”
Tang Xu bật cười, sau đó lời lẽ chính đáng nói: “Ai nói không thể trêu vào, ba mươi năm Hà Đông ba mươi năm Hà Tây.”
Tang Yểu nghĩ thầm, lời này cũng không có liên quan gì đến Tạ Uẩn. Mặc kệ là Hà Đông hay là Hà Tây thì hắn vẫn luôn đứng ở nơi có phong thủy tốt nhất.
Nhưng nàng vẫn nghiêm túc nói: “Muội không có sợ hắn đâu.”
“Nếu hắn dám chọc muội thì muội sẽ cãi nhau với hắn!”
Tang Xu che miệng mỉm cười, thật ra nàng ấy cũng không lo lắng là Tạ Uẩn bắt nạt Tang Yểu. Dựa theo phong cách làm người của hắn nếu cưới thì nên cho đều sẽ cho và cũng sẽ không hái hoa ngắt cỏ ở bên ngoài.
Nàng chỉ là lo lắng là Tạ Uẩn không yêu Tang Yểu.
Tang Yểu khác biệt với nàng, mẫu thân tốt xấu còn ở chung với nàng mấy năm nhưng Tang Yểu hầu như vừa sinh ra là đã không có mẫu thân, lại bởi vì mang bệnh tật từ trong bụng mẹ nên khi còn nhỏ đã chịu khổ không ít.
Tang Xu là một người có tính tình hiếu thắng, bởi vì nàng lớn tuổi hơn nên từ nhỏ không có ai chống lưng cho nàng cho nên nàng sẽ tự mình trở nên mạnh mẽ hơn.
Sau đó nàng vào cung, không từ thủ đoạn thượng vị.
Nhưng nàng không muốn để muội muội biến thành người giống như nàng, nàng muốn cho Tang Yểu lớn lên ở trong tình yêu và sự bảo vệ. Cũng không cần phải suy xét nhiều như vậy, chỉ cần vui vẻ hạnh phúc là được rồi. Cho nên Tang Xu vẫn luôn cố gắng bảo vệ Tang Yểu bằng hết khả năng của mình.
Đó cũng là lý do tại sao Tang Yểu có thể có tính cách như vậy. Tuy rằng khi Tang Yểu còn nhỏ thì luôn bị bệnh và ngẫu nhiên sẽ bị bắt nạt, nhưng phần lớn thời gian đều có người chống lưng cho nàng.
Nàng lớn lên ở trong tình yêu và sự bảo vệ mà Tang Xu và Tang Ấn đã cố gắng hết sức làm ra.
Cho nên cho đến bây giờ Tang Yểu đều rất ỷ lại phụ thân và tỷ tỷ, khi nàng còn nhỏ thì thích ôm ôm dán dán với mọi người. Sau khi lớn lên có kiềm chế một chút nhưng vẫn là một cô nương dính người.
Nhưng Tạ Uẩn quá lạnh nhạt.
Bộ dáng thong thả ung dung ngày thường kia của Tạ Uẩn cũng rất khó để người khác liên tưởng hắn với chiến trường.
Nàng hơi hé miệng ra a một tiếng.
“Tuy nhiên Tạ đại nhân chỉ ở một năm thì quay trở lại, ngài ấy giống như không hề cảm thấy hứng thú với việc làm tướng quân.”
Lần đầu tiên khi Tang Yểu nhìn thấy Tạ Uẩn thì hắn như mới mười hai mười ba tuổi, khi đó hắn không cao giống như bây giờ và cũng không cao lớn khỏe mạnh như vậy. Tuy rằng có vẻ mặt ung dung bình tĩnh nhưng trên mặt vẫn còn mang theo nét trẻ con.
Khi hắn mười bốn tuổi có lẽ cũng không khác biệt lắm so với lúc đó.
Tang Yểu không thể tưởng tượng được Tạ Uẩn nhỏ như vậy thì lên chiến trường như thế nào chứ?
“Nô tỳ nghe nói, sở dĩ Tạ đại nhân ở lại triều đình mà không có lựa chọn vào quân đội giống như là vì……”
Nhiên Đông dừng một chút, trên mặt lộ ra biểu cảm hơi không thể tưởng tượng được, tiếp theo không xác định mà nói tiếp: “Bởi vì ngại bẩn?”
Không biết tại sao nếu chuyện này đặt ở trên người của Tạ Uẩn có vẻ như cũng rất hợp lý.
Tang Yểu a một tiếng, sai người cất con chim nhạn này đi. Tuy rằng trong lòng nàng cảm thấy Tạ Uẩn thật sự rất lợi hại nhưng cố tình ngoài miệng lại không chịu thừa nhận, lẩm bẩm nói một câu: “Hắn cũng thật sự rất yếu ớt.”
Nhiên Đông che môi lại mỉm cười nói: “Cho nên tiểu thư, nếu người muốn chim sống thì cứ việc nói với Tạ đại nhân. Ngài ấy nhất định có thể săn cho người.”
Tang Yểu cúi đầu, tiếp tục đùa nghịch cái khăn tay mình chưa làm xong rồi nhỏ giọng nói: “Ta không cần đâu.”
Nếu không vội thì sau khi làm xong toàn tam thư lục lễ cũng tốn ít nhất nửa năm, nhưng mặc kệ là phía bên Tạ Hoàn Chi hay vẫn là Tang Ấn đều hy vọng hai người nhanh chóng thành hôn bởi vì sợ sẽ có chuyện gì đó xảy ra. Tạ Uẩn thì không cần phải nói, Tang Yểu cũng bởi vì bản thân không có yêu cầu gì đối với chuyện này và sợ hãi trong lúc này Nhung Yến sẽ ra tay với nàng cho nên tất cả đều nghe theo ý kiến của Tang Ấn.
Tuy rằng Tạ Uẩn rất muốn cưới Tang Yểu về nhà vào đầu tháng sáu, nhưng quá trình phức tạp đặt ở trước mắt. Hắn sẽ không vì muốn làm nhanh hơn mà giảm bớt một số quy trình cho nên cuối cùng hôn kỳ được quyết định vào tháng tám.
Tháng sáu quá nhanh khó tránh khỏi sẽ chuẩn bị vội vàng, mặc kệ là Tang Ấn hay vẫn là Tạ gia đều không nghĩ bởi vì vậy mà chậm trễ Tang Yểu. Cho nên nhanh nhất chỉ có thể là tháng bảy.
Vì vậy Tạ Các lão còn lặng lẽ đi tìm người của Lễ Bộ để tính toán, tháng bảy và tháng chín có tiết thanh minh và trọng công. Nói một cách thông tục là ngày của quỷ, quẻ tượng cũng biểu hiện không nên gả cưới vì vậy sau khi bàn bạc với nhau thì hai người quyết định hôn kỳ vào ngày mười lăm tháng tám.
Cũng chính là ngày Tết Trung Thu.
Bây giờ đang ở giữa tháng năm, khoảng cách đến Trung Thu chỉ còn chưa đến ba tháng.
Dựa theo nghi thức, trước khi kết hôn thì Tang Yểu cần thêu một cái túi thơm cho Tạ Uẩn.
Loại đồ vật thêu thùa này hoàn toàn không có gì khó khăn với Tang Yểu.
Sau khi nàng biết được chuyện này thì đã làm xong túi thơm vào đầu tháng sáu.
Trên túi thơm được thêu hình uyên ương hí thủy rất truyền thống, người bình thường thành thân cũng đều thêu cái kiểu hình này. (Uyên ương hí thủy: “đôi uyên ương chơi đùa trong nước”. Câu này dùng để chỉ đôi lứa đang yêu nhau.)
Chỉ là sau đó nàng lại nhìn chằm chằm túi thơm này lại luôn cảm thấy không hài lòng, muốn thay đổi một cách thêu khác rồi thêu lại một lần nữa.
Nhưng khi nàng so sánh hai cái với nhau, lại nhìn không ra cái sau có thể tốt hơn cái trước được bao nhiêu.
Thật sự rất phiền phức.
Chớp mắt thì đã đến đầu tháng tám, Tang Yểu vẫn chưa quyết định xong túi thơm.
Nhiên Đông ôm hộp gỗ, bên trong có ít nhất bảy tám cái túi thơm được thêu xong, còn lại thì là những mẫu thêu, còn chưa có cơ hội được thêu thành túi thơm thì đã bị Tang Yểu loại bỏ.
Trên thực tế, dựa theo tay nghề của nàng thì lấy ra bất kỳ cái nào trong đây đều có thể đủ khiến cho nàng kinh ngạc cảm thán.
Nhiên Đông nói: “Tiểu thư, cái này rõ ràng rất đẹp nha! Tại sao người lại không hài lòng?”
Tang Yểu lắc đầu và nói: “Có một chỗ bị thêu sai màu rồi.”
“Đổi thành màu xanh lam sẽ tốt hơn một chút.”
Nhiên Đông thở dài nói: “Tiểu thư, Đại tiểu thư ở trong cung truyền lời đến đây, muốn người vào cung gặp ngài ấy.”
Lúc này Tang Yểu mới buông đồ trong tay xuống.
Từ sau khi quyết định hôn kỳ, Tang Yểu hiếm khi đi ra ngoài. Trong khoảng thời gian này có rất nhiều người đưa thiệp mời đến Tang gia.
Phần lớn đều là những quý nữ trong vòng tổ chức yến tiệc hoặc hoạt động gì đó, rất nhiều người đều đã từng là bạn thân của Tang Yểu. Trong đó không thiếu người muốn làm lành lại với nàng, lời nói chân thành đến mức khiến người khác muốn rơi nước mắt.
Tang Yểu không hề phản ứng bất kỳ ai.
Ngay từ đầu nàng cho rằng thời gian còn dài, nhưng lúc này đã đến tháng tám, trong phủ cũng đã bắt đầu chuẩn bị đủ loại công việc cho nên mới khiến nàng cảm thấy cảm giác gấp gáp khi sắp thành thân.
Ngày thứ hai, Tang Yểu lập tức vào cung.
Nàng mới bước vào Cung Tịch Nguyệt thì Tang Xu đã bước lên đón nàng, nàng ấy lôi kéo tay của Tang Yểu, liếc mắt nhìn từ trên xuống dưới, tiếp theo khen nói: “Hai tháng không gặp, Yểu Yểu lại trở nên xinh đẹp hơn rồi.”
“Nhưng tại sao lại hơi gầy một chút?”
Tang Yểu cảm thấy hơi chột dạ, bởi vì thời tiết đã vào tháng tám, trời nóng nực nên nàng ăn mặc mỏng manh hơn, càng khiến nàng trông gầy ốm. Vật liệu may mặc mỏng manh khiến thứ trước người nàng càng thêm rõ ràng.
Người khác đều bằng phẳng hoặc hơi phồng lên một chút. Chỉ có một mình nàng là có độ cung trước ngực rất rõ ràng, lại thêm nàng có eo thon lưng thẳng nên nhìn nàng càng thêm không đứng đắn.
Nàng quyết định kết luận là do nàng quá mập nên lặng lẽ bắt đầu giảm béo.
Nàng đã nửa tháng không ăn bữa tối, mỗi lần đến nửa đêm thì vô cùng đói bụng nhưng nàng đều cố gắng nhịn xuống.
Việc này chỉ có Nhiên Đông biết, bởi vì nếu chuyện này truyền ra ngoài thì bọn họ chắc chắn cho rằng nàng giảm cân vì Tạ Uẩn, vì muốn làm nương tử mới xinh đẹp
Nàng không phải như vậy đâu.
Nàng chỉ là trùng hợp muốn giảm cân vào trong khoảng thời gian này mà thôi.
Tang Yểu ra vẻ kinh ngạc a một tiếng, nói dối không quá thuần thục: “…… Ngày mùa hè luôn khiến muội không có cảm giác muốn ăn.”
Tang Xu không vạch trần nàng mà lại nói: “Yểu Yểu, Tạ Uẩn đối xử với muội như thế nào?”
Tang Yểu sợ tỷ tỷ lo lắng nên không nhắc đến Nhung Yến, nói: “Khá tốt ạ.”
Tuy rằng có rất nhiều lúc hắn lười phản ứng nàng và cũng không có sắc mặt tốt. Tính tình xấu, luôn mở miệng châm chọc nàng nhưng tổng thể…… Cũng coi như người tốt đi.
Tang Xu dịu dàng mỉm cười nói: “Ta cũng cảm thấy tính cách của Tạ Uẩn cũng không tệ lắm.”
Nàng sờ sờ khuôn mặt của Tang Yểu nói: “Để hắn nhặt được món hời rồi.”
“Yểu Yểu, muội có thể gả cho người mình thích thì tỷ tỷ đã cảm thấy thỏa mãn rồi. Sau này nếu hắn đối xử không tốt với muội thì muội nhất định phải nói cho tỷ tỷ biết.”
Tang Yểu ừ một tiếng, sau đó ngẩng đầu rồi nhỏ giọng nói: “…… Nhưng tỷ tỷ, hình như cả hai chúng ta đều không thể trêu vào hắn được.”
Tang Xu bật cười, sau đó lời lẽ chính đáng nói: “Ai nói không thể trêu vào, ba mươi năm Hà Đông ba mươi năm Hà Tây.”
Tang Yểu nghĩ thầm, lời này cũng không có liên quan gì đến Tạ Uẩn. Mặc kệ là Hà Đông hay là Hà Tây thì hắn vẫn luôn đứng ở nơi có phong thủy tốt nhất.
Nhưng nàng vẫn nghiêm túc nói: “Muội không có sợ hắn đâu.”
“Nếu hắn dám chọc muội thì muội sẽ cãi nhau với hắn!”
Tang Xu che miệng mỉm cười, thật ra nàng ấy cũng không lo lắng là Tạ Uẩn bắt nạt Tang Yểu. Dựa theo phong cách làm người của hắn nếu cưới thì nên cho đều sẽ cho và cũng sẽ không hái hoa ngắt cỏ ở bên ngoài.
Nàng chỉ là lo lắng là Tạ Uẩn không yêu Tang Yểu.
Tang Yểu khác biệt với nàng, mẫu thân tốt xấu còn ở chung với nàng mấy năm nhưng Tang Yểu hầu như vừa sinh ra là đã không có mẫu thân, lại bởi vì mang bệnh tật từ trong bụng mẹ nên khi còn nhỏ đã chịu khổ không ít.
Tang Xu là một người có tính tình hiếu thắng, bởi vì nàng lớn tuổi hơn nên từ nhỏ không có ai chống lưng cho nàng cho nên nàng sẽ tự mình trở nên mạnh mẽ hơn.
Sau đó nàng vào cung, không từ thủ đoạn thượng vị.
Nhưng nàng không muốn để muội muội biến thành người giống như nàng, nàng muốn cho Tang Yểu lớn lên ở trong tình yêu và sự bảo vệ. Cũng không cần phải suy xét nhiều như vậy, chỉ cần vui vẻ hạnh phúc là được rồi. Cho nên Tang Xu vẫn luôn cố gắng bảo vệ Tang Yểu bằng hết khả năng của mình.
Đó cũng là lý do tại sao Tang Yểu có thể có tính cách như vậy. Tuy rằng khi Tang Yểu còn nhỏ thì luôn bị bệnh và ngẫu nhiên sẽ bị bắt nạt, nhưng phần lớn thời gian đều có người chống lưng cho nàng.
Nàng lớn lên ở trong tình yêu và sự bảo vệ mà Tang Xu và Tang Ấn đã cố gắng hết sức làm ra.
Cho nên cho đến bây giờ Tang Yểu đều rất ỷ lại phụ thân và tỷ tỷ, khi nàng còn nhỏ thì thích ôm ôm dán dán với mọi người. Sau khi lớn lên có kiềm chế một chút nhưng vẫn là một cô nương dính người.
Nhưng Tạ Uẩn quá lạnh nhạt.
====================================================================================================