Lưu Đày Thần Y Mang Theo Không Gian Chạy Nạn

Chương 829

====================================================================================================
Hơn nữa, Mặc gia đã bị lưu đày sớm đã không có gì là bí mật, nếu có người muốn biết tình hình của bọn họ, tự nhiên sẽ tìm cách trà trộn vào đây.

Nhưng tại sao Nam Tân Cương lại hao phí gây rối như vậy?

Muốn nghe ngóng tình hình Mặc gia, trực tiếp phái người giả dạng người Đại Thuận tới đây là được rồi.

Điểm này khiến cho Hách Tri Nhiễm phải suy nghĩ sâu xa.

Thấy hai vị huynh trưởng không có phản bác ý kiến của mình, nàng nói tiếp:

"Muội nghi ngờ người Tân Cương một mặt muốn tìm hiểu về Mặc gia, quan trọng hơn là họ muốn mượn thế lực của Man Di để diệt trừ Mặc gia."

Thất ca nghe xong liên tục gật đầu.

"Cửu đệ muội phân tích rất đúng, xem ra chúng ta thật sự cần phải nhanh chóng đề phòng."

Ngay lúc Hách Tri Nhiễm đang định nói gì đó thì đột nhiên nghe thấy tiếng bước chân dồn dập từ hướng thôn truyên tới.

Mọi người đều nhìn về hướng phát ra âm thanh.

Nhìn thấy Đào Nhiên đang dẫn một nhóm nam nữ nhân già trẻ lớn bé đều có, đi về phía họ.

Đào Nhiên là gia nhân cũ của Mặc gia, bị Tư Manh tiên sinh dùng thủ đoạn bắt làm người chế dược vì ông mà bán cả sinh mạng, may thay Hách Tri Nhiễm đã giúp hắn ta giải độc.

Sau khi hồi phục lại, hắn ta nói lời tạm biệt và rời đi.

Lần này, cùng hắn ta trở về thôn Tây Lĩnh là những gia nhân cũ khác của Mặc gia đều bị Tư Manh tiên sinh dùng thủ đoạn bắt làm người chế dược.

Từ cả đám người này có thể thấy được, họ thực sự kéo theo gia quyến đến để nhờ cậy.

Nhìn thấy bọn họ, Thất ca và Bát ca hiển nhiên rất vui mừng, hai người lần lượt đón họ.

"Đào Nhiên, các ngươi trở về vừa đúng lúc." Bát ca là người thẳng thắn, vừa rồi huynh ấy đang nghĩ nếu như Đào Nhiên bọn ngươi trở về sớm hơn thì tốt biết mấy, có bọn họ ở đây, họ sẽ có thêm một hàng rào bảo vệ chống lại kẻ thù ngoài.

Phải biết rằng những người này là những chiến binh thực sự đã trải qua trăm trận chiến, nói không quá lời là một người có thể đánh bại cả trăm người.

Kết quả điều huynh ấy muốn đã thành hiện thực, trong lòng đang nhắc tới Đào Nhiên bọn họ, thì bọn họ đã đến.

Đào Nhiên vừa bước vào thôn, nhận thấy có gì đó không ổn và dẫn mọi người tìm kiếm mọi tới nơi này.

"Thất gia, Bát gia, rốt cuộc xảy ra chuyện gì vậy?"

Cảnh tượng trước mắt đối với Đào Nhiên mà nói rất quen thuộc, đây chẳng phải là hiện trường sau một trận chiến kịch liệt sao?

Trong lúc nói chuyện, Đào Nhiên không quên cẩn thận nhìn xem Mặc Nguyên Sách và Mặc Sơ Hàn, thấy bọn họ không có việc gì, hắn ta mới yên tâm.

Gặp phải chuyện như vậy, Mặc Sơ Hàn không cần nói nhiều với Đào Nhiên, huynh ấy kể cho mọi người nghe chuyện xảy ra sáng nay và kết quả phân tích của họ.

Đào Nhiên nghe xong liền phẫn nộ nói: "Những người này thật là, Bát gia yên tâm. Lần này bọn ta đến đây đều dắt theo con cái của mình và bọn ta sẽ định cư ở đây một thời gian dài.

Những người bọn ta không có năng lực nào khác, nhưng việc c.h.é.m chém g.i.ế.c giết kẻ thù ngoài là không cần phải nói rồi."

Những gia nhân khác thấy vậy cũng lần lượt bước tới bày tỏ mình tự nguyện bảo vệ nơi đây.

Mạng sống thứ hai là do người Mặc gia ban cho, bọn họ trước khi rời đi nơi này đã quyết định, kiếp này chỉ nguyện ý hy sinh mạng sống của mình cho Mặc gia. Mặc Sơ Hàn phấn kích võ vai vài người. "Được rồi, có các ngươi ở đây, ta tin tưởng cả nhà chúng ta nhất định sẽ an toàn." Vì việc xử lý bọn Man Di này giao cho Mạnh Hoài Ninh nên huynh đệ Mặc gia không để ý nữa, kêu Đào Nhiên và những người khác về nhà nghỉ ngơi.
====================================================================================================