Lưu Đày Thần Y Mang Theo Không Gian Chạy Nạn
Chương 788
====================================================================================================
Tuy nhiên, theo quy củ từ trước tới giờ, chủ tử có thể đi vào chính điện của sân chính, còn những người theo hầu và những người khác mà người đó mang theo phải được bố trí ở một nơi khác đã chuẩn bị riêng.
Một khi có chuyện gì xảy ra với chủ tử, sẽ có người đi thông báo cho bọn họ.
Hiện tại tuy rằng Nam Kì vô cùng kiêu ngạo nhưng cũng sẽ không phá vỡ những quy củ đã được truyền lại hàng trăm năm.
Một mình hắn dẫn Phí Nam Vũ vào đại điện của sân chính.
Mặc Cửu Diệp cùng với những người mà Nam Kì mang đến được dẫn đến một sân nhỏ ở phía tây.
Nơi này tương đối gần sân sau, Mặc Cửu Diệp sợ Tiểu Bạch xuất hiện ngoài ý muốn sẽ gây nên náo loạn, cho nên trước khi đi theo đám người trong phủ rời đi, hắn ra hiệu cho Tiểu Bạch bay lên cao hơn, chỉ cần có thể dõi theo vị trí của hắn là được.
Khi bọn họ đi đến sân nhỏ, rất nhiều tùy tùng do các quan lớn dẫn đến đã tụ tập ở đó, một số người quen cũng tụ tập lại để bắt chuyện.
Mặc Cửu Diệp tìm một ghế đá trong góc rồi ngồi xuống.
Hắn theo thói quen nhìn xung quanh, phát hiện nơi này có hơn chục tên ám vệ đang ẩn nấp ở mấy cây cao.
Theo đạo lý bình thường, nếu khách mời đến thăm phủ có ám vệ đi cùng thì bọn họ cũng sẽ ẩn thân ở vị trí bên cạnh chủ nhân để bảo vệ và sẽ không ai sắp xếp họ đến đây để trông chừng những hạ nhân này.
Từ đó có thể kết luận, những người này không phải do khách mời mang đến mà là do phủ Cửu vương gia sắp xếp.
Điều này khiến Mặc Cửu Diệp cảm thấy rất kỳ quái.
Lúc Cửu vương gia tổ chức sinh thần, cho dù có muốn bố trí ám vệ bảo vệ phủ thì cũng không đến mức phải an bài họ đến cả nơi này để theo dõi. Nói cách khác, rất có thể những người này đang bí mật bảo vệ Tư Manh tiên sinh.
Mặc Cửu Diệp càng nghĩ càng ngẫm ra chân tướng, hắn cẩn thận quan sát nơi ẩn náu của đám ám vệ và lên kế hoạch để hạ gục hết bọn chúng rồi nhân cơ hội ra ngoài tìm kiếm.
Nỏ gây mê thê tử hắn tặng là vũ khí tốt nhất để sử dụng, tiếc là nó sẽ phát ra nhiều tiếng ồn và sẽ khiến người khác chú ý tới nên hiện giờ dùng nó không phải là lựa chọn tốt.
Mặc Cửu Diệp nhìn những ám tiễn nhỏ được buộc dưới tay áo của mình, đống ám tiễn nhỏ này có thể b.ắ.n liên tục mười mũi tên.
Cho dù mũi tên của hắn có trúng hết, hắn cũng chỉ có thể g.i.ế.c được mười tên ám VỆ.
Hắn vừa đếm lại một cách cẩn thận, có tổng cộng mười hai ám vệ.
Nếu hắn không thể giải quyết hai người còn lại cùng lúc được, nhất định sẽ làm náo động đến con mồi, kế hoạch của hắn sẽ thất bại, quan trọng nhất là với sự cảnh giác của Tư Manh tiên sinh, có thể hắn sẽ trốn thoát trước khi mình kịp tìm thấy hắn.
Trong trường hợp này, hắn chỉ có thể sử dụng thuốc mê do thê tử đưa cho.
Mặc Cửu Diệp quan sát, có sáu ám vệ cách nhau tương đối gần, cũng là những người gần nhất với sân nhỏ này.
Hắn dự định sẽ bắt đầu với sáu người đó.
Sau khi hạ quyết tâm, Mặc Cửu Diệp giả vờ viện cớ muốn đi vệ sinh, đi ra ngoài bằng cửa sau sân.
Cũng may ở đây có rất nhiều người, ám vệ không chỉ chú ý tới một mình hắn, hơn nữa hắn còn cố ý tránh né không để những ám vệ đó nhìn thấy.
Sau khi rời khỏi sân nhỏ, Mặc Cửu Diệp nhanh chóng nấp ra sau một cái cây lớn, chĩa nỏ liên thanh trong tay áo vào sáu ám vệ mà hắn định g.i.ế.c trước.
Phải công nhận rằng sức mạnh và tốc độ của chiếc nỏ liên thanh này đã thực sự giúp ích cho hắn.
Một khi có chuyện gì xảy ra với chủ tử, sẽ có người đi thông báo cho bọn họ.
Hiện tại tuy rằng Nam Kì vô cùng kiêu ngạo nhưng cũng sẽ không phá vỡ những quy củ đã được truyền lại hàng trăm năm.
Một mình hắn dẫn Phí Nam Vũ vào đại điện của sân chính.
Mặc Cửu Diệp cùng với những người mà Nam Kì mang đến được dẫn đến một sân nhỏ ở phía tây.
Nơi này tương đối gần sân sau, Mặc Cửu Diệp sợ Tiểu Bạch xuất hiện ngoài ý muốn sẽ gây nên náo loạn, cho nên trước khi đi theo đám người trong phủ rời đi, hắn ra hiệu cho Tiểu Bạch bay lên cao hơn, chỉ cần có thể dõi theo vị trí của hắn là được.
Khi bọn họ đi đến sân nhỏ, rất nhiều tùy tùng do các quan lớn dẫn đến đã tụ tập ở đó, một số người quen cũng tụ tập lại để bắt chuyện.
Mặc Cửu Diệp tìm một ghế đá trong góc rồi ngồi xuống.
Hắn theo thói quen nhìn xung quanh, phát hiện nơi này có hơn chục tên ám vệ đang ẩn nấp ở mấy cây cao.
Theo đạo lý bình thường, nếu khách mời đến thăm phủ có ám vệ đi cùng thì bọn họ cũng sẽ ẩn thân ở vị trí bên cạnh chủ nhân để bảo vệ và sẽ không ai sắp xếp họ đến đây để trông chừng những hạ nhân này.
Từ đó có thể kết luận, những người này không phải do khách mời mang đến mà là do phủ Cửu vương gia sắp xếp.
Điều này khiến Mặc Cửu Diệp cảm thấy rất kỳ quái.
Lúc Cửu vương gia tổ chức sinh thần, cho dù có muốn bố trí ám vệ bảo vệ phủ thì cũng không đến mức phải an bài họ đến cả nơi này để theo dõi. Nói cách khác, rất có thể những người này đang bí mật bảo vệ Tư Manh tiên sinh.
Mặc Cửu Diệp càng nghĩ càng ngẫm ra chân tướng, hắn cẩn thận quan sát nơi ẩn náu của đám ám vệ và lên kế hoạch để hạ gục hết bọn chúng rồi nhân cơ hội ra ngoài tìm kiếm.
Nỏ gây mê thê tử hắn tặng là vũ khí tốt nhất để sử dụng, tiếc là nó sẽ phát ra nhiều tiếng ồn và sẽ khiến người khác chú ý tới nên hiện giờ dùng nó không phải là lựa chọn tốt.
Mặc Cửu Diệp nhìn những ám tiễn nhỏ được buộc dưới tay áo của mình, đống ám tiễn nhỏ này có thể b.ắ.n liên tục mười mũi tên.
Cho dù mũi tên của hắn có trúng hết, hắn cũng chỉ có thể g.i.ế.c được mười tên ám VỆ.
Hắn vừa đếm lại một cách cẩn thận, có tổng cộng mười hai ám vệ.
Nếu hắn không thể giải quyết hai người còn lại cùng lúc được, nhất định sẽ làm náo động đến con mồi, kế hoạch của hắn sẽ thất bại, quan trọng nhất là với sự cảnh giác của Tư Manh tiên sinh, có thể hắn sẽ trốn thoát trước khi mình kịp tìm thấy hắn.
Trong trường hợp này, hắn chỉ có thể sử dụng thuốc mê do thê tử đưa cho.
Mặc Cửu Diệp quan sát, có sáu ám vệ cách nhau tương đối gần, cũng là những người gần nhất với sân nhỏ này.
Hắn dự định sẽ bắt đầu với sáu người đó.
Sau khi hạ quyết tâm, Mặc Cửu Diệp giả vờ viện cớ muốn đi vệ sinh, đi ra ngoài bằng cửa sau sân.
Cũng may ở đây có rất nhiều người, ám vệ không chỉ chú ý tới một mình hắn, hơn nữa hắn còn cố ý tránh né không để những ám vệ đó nhìn thấy.
Sau khi rời khỏi sân nhỏ, Mặc Cửu Diệp nhanh chóng nấp ra sau một cái cây lớn, chĩa nỏ liên thanh trong tay áo vào sáu ám vệ mà hắn định g.i.ế.c trước.
Phải công nhận rằng sức mạnh và tốc độ của chiếc nỏ liên thanh này đã thực sự giúp ích cho hắn.
====================================================================================================