Lưu Đày Thần Y Mang Theo Không Gian Chạy Nạn

Chương 669

====================================================================================================
Những dược nhân kia trúng quá nhiều loại độc, tùy tiện giải độc có thể sẽ kích thích độc tố khác trong thân thể lan tràn, việc này chẳng khác nào mới giải quyết xong một việc lại đương đầu với việc khác, chẳng những không có cách nào cứu chữa bọn hắn, ngược lại sẽ đẩy nhanh tốc độ tử vong của bọn hắn.

Biện pháp duy nhất cũng chỉ có thể lợi dụng tử cổ đã c.h.ế.t này, lấy tất cả dược hiệu trong cơ thể tử cổ ra, sau đó lại kết hợp với những dược liệu khác để giải độc.

Đây là một chuyện cực kỳ phức tạp.

Cổ trùng nhỏ xíu như vậy, rút ra dược liệu trong thân thể đã rất không dễ dàng, mà thứ rút ra được cũng sẽ rất ít, còn phải phối hợp với hơn trăm loại dược vật để chế biến.

Hiện giờ xem ra, cơ hội giải độc cho những dược nhân kia chỉ có một lần như thế, Hách Tri Nhiễm không dám có chút qua loa.

Mặc dù nàng đã đại khái biết rõ cách để tiếp xúc với độc tố trong thân thể những dược nhân kia, nhưng cũng không dám tùy tiện ra tay.

Chuyện này nhất định phải tiến hành lúc ổn thỏa nhất, nếu không, chỉ cần xảy ra một chút sai lầm, phí công nhọc sức là chuyện nhỏ, nhiều tính mạng như vậy đều sẽ c.h.ế.t trong tay nàng.

Mặc dù không thể lập tức giải độc cho những người kia, nhưng lúc này Hách Tri Nhiễm cũng coi như có thu hoạch không nhỏ.

Nàng tối thiểu đã làm rõ phương hướng giải độc, mấy ngày sắp tới, chỉ cần nàng cẩn thận nghiên cứu một phen, nhất định có thể cứu sống những người kia.

Nhìn thời gian còn lại không nhiều lắm, nàng thu lại ý thức từ không gian.

Mặc Cửu Diệp cho rằng nàng ngủ thiếp đi, vẫn luôn ngồi bên cạnh trông coi, thấy nàng tỉnh lại thì tri kỷ tiến lên đỡ nàng ngồi dậy.

"Từ từ thôi, nàng nghỉ ngơi đủ chưa?” Hách Tri Nhiễm nào có nghỉ ngơi?

"Ta không nghỉ ngơi, vừa rồi ý thức tiến vào không gian, giao ngọc trai cho người sưu tầm nho nhỏ, thuận tiện kiểm tra thân thể cho những thuộc hạ kia một chút."

Mặc Cửu Diệp cảm thấy đau khổ khi thấy nàng không được nghỉ ngơi thoải mái sau bao ngày làm việc vất vả nên hắn đã bóp vai cho nàng.

"Hiện tại nàng đang có thai, cũng không cần vất vả như vậy, sau này có cần gì thì cứ để ta làm."

Điều hắn đang nghĩ là dù mình không có kiến thức y khoa thì hắn vẫn có thể làm theo chỉ dẫn, điều này sẽ khiến nương tử của hắn cảm thấy thoải mái hơn.

Hưởng thụ sự chu đáo của phu quân mình, Hách Tri Nhiễm nói: "Cơ bản ta đã hiểu rõ tình huống của những dược nhân đó rồi, chỉ chờ đến lúc thuận tiện thì giúp bọn họ giải độc thôi."

Tuy Mặc Cửu Diệp nóng lòng muốn giúp cấp dưới giải độc thì hắn lại càng quan tâm đến nương tử của mình hơn.

"Việc này không cần gấp, chúng ta đợi nàng nghỉ ngơi tốt thân thể thoải mái đã."

Hách Tri Nhiễm biết rằng hắn luôn cảm thấy có lỗi và áy náy với nàng suốt dọc đường đi này.

"Bây giờ ta đã cảm thấy ổn hơn rồi, thoải mái hơn nhiều so với lúc đi trên đường. Nếu đêm nay ta ngủ ngon thì ngày mai sẽ ổn thôi.

Ngoài ra, thuốc giải cho tẩu tử cũng đã chuẩn bị sẵn, chỉ cần tìm cơ hội đưa cho bọn họ là được."

Mặc Cửu Diệp càng nghe càng đau lòng, tưởng nương tử của mình đang ngủ trong phòng, nên khi hắn tới cũng không dám quấy rầy, ai ngờ một buổi chiều này nàng đều làm nhiều chuyện như vậy.

Và mọi thứ đều là vì Mặc gia.

Hắn nhẹ nhàng ôm nàng vào lòng và vỗ nhẹ vào lưng nàng.

"Nhiễm Nhiễm, Mặc Cửu Diệp ta không biết có đức hạnh gì mà lại cưới được một nương tử tốt như nàng."

"Chúng ta đều là một nhà, hiện tại cũng đã có con cái, chàng khách sáo với ta là coi ta thành khách đấy à?" Nhìn thấy Mặc Cửu Diệp đa cảm, Hách Tri Nhiễm không biết nên nói cái gì.
====================================================================================================