Lưu Đày Thần Y Mang Theo Không Gian Chạy Nạn
Chương 641
====================================================================================================
Vừa nãy lúc nàng mới sử dụng thuật thôi miên lên Hoàng đế Nam Cương, nàng phát hiện không biết có phải do mấy ngày qua không nghỉ ngơi, trong lúc thôi miên đầu óc hơi choáng váng. Nàng lo lắng lần thôi miên này sẽ không lâu.
Bởi vậy nên tranh thủ thời gian hỏi thật nhiều.
"Ngươi có biết tung tích của cha con Mặc gia không?"
Hoàng đế Nam Cương: "Không phải Mặc Kình đã c.h.ế.t lâu rồi sao? Người của hắn còn bị trẫm sai người treo đầu lên tường thành.
"Ta chỉ biết Lục lang Mặc gia bị Tư Manh tiên sinh bắt đi, còn có Thất lang bị giam trong phủ Thái tử, những người còn lại đã bị hắn hạ độc."
Nghe đến đó, Hách Tri Nhiễm nhìn về phía Mặc Cửu Diệp, nhẹ giọng nói: "Người bị thôi miên không thể nói dối, hắn quả thực không biết."
Điều này Mặc Cửu Diệp biết rõ, hắn không có được tin tức hữu ích gì từ Hoàng đế Nam Cương, đương nhiên rất thất vọng.
Chẳng qua, hắn vẫn định tranh thủ thời gian hỏi thêm thông tin có ích khác.
"Tại sao Tư Manh tiên sinh lại trốn trong mật thất ở phòng sách của ngươi?"
Hoàng đế Nam Cung: "Ông ta là sư phụ của Hoàng hậu, Hoàng hậu nói khi ông ta hồi phục, có thể ở Nam Cương làm việc cho ta, thậm chí còn có thể cho ta một bất ngờ lớn. Ta biết ông ta bản lĩnh, nghĩ rằng sau này có thể giúp trẫm, trẫm lập tức giữ ông ta tại đó."
Nói vậy, khi tra hỏi Vân Ly, không thể ngờ nàng ta dù có thể nào cũng không tiết lộ Tư Manh tiên sinh là sư phụ của mình.
Trong đầu Mặc Cửu Diệp nhanh chóng sắp xếp lại những tin tức này, tiếp tục hỏi:
"Lúc Mặc gia bị tịch thu tài sản có thể có bút tích của ngươi không?"
Hoàng đế Nam Cương: "Hoàng hậu của trẫm với Hằng Vương của Đại Thuận có chút liên quan, trước đó nàng ta đem thư giả gửi cho Hằng Vương, làm bằng chứng Mặc gia thông đồng với kẻ thù phản quốc."
Lúc trước, khi bọn nàng thôi miên Vân Ly, cũng không nghĩ đến điều này, nên cũng không hỏi.
Bây giờ xem ra, chuyện Mặc gia bị tịch thu tài sản, bị lưu đày có dấu tích của Vân Ly và Nam Hằng, nghĩ đến việc Mặc gia bị hãm hại, để họ c.h.ế.t như vậy đúng là quá dễ dàng.
Tuy Hoàng đế Nam Cương không trực tiếp tham gia vào việc này, nhưng cũng không thoát được liên quan đến tình cảnh của Mặc gia.
Nếu không phải còn muốn tiếp tục tra hỏi, Mặc Cửu Diệp hận không thể lột da rút gân hắn.
Hách Tri Nhiễm biết trong lòng hắn khổ sở, nhẹ nhàng giữ lấy tay hắn.
"Đừng tức giận, người đang nằm trong tay chúng ta, hỏi xong rồi thì chàng muốn trút giận thế nào thì trút giận."
Mặc Cửu Diệp nghiêm túc "Ừm" một tiếng, tiếp tục dò hỏi:
"Viên ngọc trai đen đang ở đâu?”
Tuy hắn rất tức giận nhưng vẫn không quên việc của vợ mình, vì đây là mục đích lẻn vào hoàng cung Nam Cương của họ, cuối cùng lại vô tình cứu được Lục ca.
Hoàng đế Nam Cương: "Ở trong kho riêng của trẫm." Hắn không biết rằng kho của mình sớm đã bị dọn sạch sẽ.
Hách Tri Nhiễm đung đưa chiếc đồng hồ quả quýt trong tay, bỗng thấy hoa mắt chóng mặt, không thể tập trung tinh thần tiếp tục thôi miên.
Tần suất lay động của đồng hồ ngày càng lộn xộn, làm bản thân người thực hiện cảm thấy buồn ngủ.
Mặc Cửu Diệp đã sớm phát hiện ra sự bất thường của nàng, nghĩ thôi miên làm nàng thấy mệt mỏi, vội vàng nắm lấy đồng hồ trong tay nàng.
"Nhiễm Nhiễm, có phải nàng đang khó chịu không?" "Có thể do ta mấy hôm nay nghỉ ngơi không tốt, có hơi váng đầu thôi, không sao!"
Lúc hai người nói chuyện, Hoàng đế Nam Cương đã dần tỉnh lại.
Khuôn mặt vô cảm của hắn lập tức lộ ra vẻ sợ hãi.
Hắn không biết chuyện gì vừa xảy ra, chỉ nhớ trước mặt xuất hiện thứ kỳ quái, sau đó hắn bắt đầu buồn ngủ.
Bởi vậy nên tranh thủ thời gian hỏi thật nhiều.
"Ngươi có biết tung tích của cha con Mặc gia không?"
Hoàng đế Nam Cương: "Không phải Mặc Kình đã c.h.ế.t lâu rồi sao? Người của hắn còn bị trẫm sai người treo đầu lên tường thành.
"Ta chỉ biết Lục lang Mặc gia bị Tư Manh tiên sinh bắt đi, còn có Thất lang bị giam trong phủ Thái tử, những người còn lại đã bị hắn hạ độc."
Nghe đến đó, Hách Tri Nhiễm nhìn về phía Mặc Cửu Diệp, nhẹ giọng nói: "Người bị thôi miên không thể nói dối, hắn quả thực không biết."
Điều này Mặc Cửu Diệp biết rõ, hắn không có được tin tức hữu ích gì từ Hoàng đế Nam Cương, đương nhiên rất thất vọng.
Chẳng qua, hắn vẫn định tranh thủ thời gian hỏi thêm thông tin có ích khác.
"Tại sao Tư Manh tiên sinh lại trốn trong mật thất ở phòng sách của ngươi?"
Hoàng đế Nam Cung: "Ông ta là sư phụ của Hoàng hậu, Hoàng hậu nói khi ông ta hồi phục, có thể ở Nam Cương làm việc cho ta, thậm chí còn có thể cho ta một bất ngờ lớn. Ta biết ông ta bản lĩnh, nghĩ rằng sau này có thể giúp trẫm, trẫm lập tức giữ ông ta tại đó."
Nói vậy, khi tra hỏi Vân Ly, không thể ngờ nàng ta dù có thể nào cũng không tiết lộ Tư Manh tiên sinh là sư phụ của mình.
Trong đầu Mặc Cửu Diệp nhanh chóng sắp xếp lại những tin tức này, tiếp tục hỏi:
"Lúc Mặc gia bị tịch thu tài sản có thể có bút tích của ngươi không?"
Hoàng đế Nam Cương: "Hoàng hậu của trẫm với Hằng Vương của Đại Thuận có chút liên quan, trước đó nàng ta đem thư giả gửi cho Hằng Vương, làm bằng chứng Mặc gia thông đồng với kẻ thù phản quốc."
Lúc trước, khi bọn nàng thôi miên Vân Ly, cũng không nghĩ đến điều này, nên cũng không hỏi.
Bây giờ xem ra, chuyện Mặc gia bị tịch thu tài sản, bị lưu đày có dấu tích của Vân Ly và Nam Hằng, nghĩ đến việc Mặc gia bị hãm hại, để họ c.h.ế.t như vậy đúng là quá dễ dàng.
Tuy Hoàng đế Nam Cương không trực tiếp tham gia vào việc này, nhưng cũng không thoát được liên quan đến tình cảnh của Mặc gia.
Nếu không phải còn muốn tiếp tục tra hỏi, Mặc Cửu Diệp hận không thể lột da rút gân hắn.
Hách Tri Nhiễm biết trong lòng hắn khổ sở, nhẹ nhàng giữ lấy tay hắn.
"Đừng tức giận, người đang nằm trong tay chúng ta, hỏi xong rồi thì chàng muốn trút giận thế nào thì trút giận."
Mặc Cửu Diệp nghiêm túc "Ừm" một tiếng, tiếp tục dò hỏi:
"Viên ngọc trai đen đang ở đâu?”
Tuy hắn rất tức giận nhưng vẫn không quên việc của vợ mình, vì đây là mục đích lẻn vào hoàng cung Nam Cương của họ, cuối cùng lại vô tình cứu được Lục ca.
Hoàng đế Nam Cương: "Ở trong kho riêng của trẫm." Hắn không biết rằng kho của mình sớm đã bị dọn sạch sẽ.
Hách Tri Nhiễm đung đưa chiếc đồng hồ quả quýt trong tay, bỗng thấy hoa mắt chóng mặt, không thể tập trung tinh thần tiếp tục thôi miên.
Tần suất lay động của đồng hồ ngày càng lộn xộn, làm bản thân người thực hiện cảm thấy buồn ngủ.
Mặc Cửu Diệp đã sớm phát hiện ra sự bất thường của nàng, nghĩ thôi miên làm nàng thấy mệt mỏi, vội vàng nắm lấy đồng hồ trong tay nàng.
"Nhiễm Nhiễm, có phải nàng đang khó chịu không?" "Có thể do ta mấy hôm nay nghỉ ngơi không tốt, có hơi váng đầu thôi, không sao!"
Lúc hai người nói chuyện, Hoàng đế Nam Cương đã dần tỉnh lại.
Khuôn mặt vô cảm của hắn lập tức lộ ra vẻ sợ hãi.
Hắn không biết chuyện gì vừa xảy ra, chỉ nhớ trước mặt xuất hiện thứ kỳ quái, sau đó hắn bắt đầu buồn ngủ.
====================================================================================================