Lưu Đày Thần Y Mang Theo Không Gian Chạy Nạn
Chương 613
====================================================================================================
Bây giờ bọn họ phải nhanh chóng trở về khu nhà thuê, hôm nay phủ Thái tử xảy ra chuyện lớn như vậy, hắn ta nhất định sẽ phái quân binh vào thành tìm kiếm, nếu tứ ca gặp nguy hiểm thì bọn họ sẽ mất nhiều hơn được.
Hai người trèo tường rời khỏi phủ Thái tử, quả nhiên trên đường khắp nơi đều thấy quan và binh lính cầm vũ khí.
Để không gây rắc rối, Mặc Cửu Diệp đưa Hách Tri Nhiễm về khu nhà thuê bằng cách vượt nóc băng tường, né tránh ánh mắt của quan binh.
Mặc dù Mặc Tu Yên vẫn chưa có nhiều thể lực và tinh thần, nhưng nói không lo lắng là giả khi cửu đệ và cửu đệ muội ra ngoài lâu như vậy, đặc biệt là ở vùng Nam Cương.
Hắn ta cố gắng sốc lại tinh thần, nửa nằm nửa ngồi trên giường chờ hai người trở về.
Mặc Cửu Diệp và Hách Tri Nhiễm không vào bằng cửa chính mà trèo qua tường, nguyên nhân là do có rất nhiều quan binh đang ở bên ngoài, lục soát từng nhà.
Vào phòng tứ ca, Mặc Cửu Diệp bảo Thuận Tử ra ngoài rồi nói:
"Tứ ca, bên ngoài có rất nhiều quan binh đang điều tra."
Lúc này Mặc Tu Yên cũng nghe được một vài động tĩnh.
"Cửu đệ, đệ đem cửu đệ muội trốn đi, đừng lo lắng cho ta." Bản thân hắn ta đã trở thành một tên phế nhân, không thể liên luỵ hai vợ chồng cửu ca.
Không thể để tứ ca một mình ở đây, Hách Tri Nhiễm nhanh chóng lấy bao kim châm, nhân lúc tứ ca không để ý liền nhanh chóng đ.â.m vào huyệt ngủ, sau đó đưa người vào không gian.
Bên ngoài còn có Thuận Tử, bọn họ cũng không lo lắng hắn ta sẽ gặp nguy hiểm, Thuận Tử có thể đọc được khẩu hình miệng, có thể dùng cử chỉ giao tiếp với người khác, nhưng nếu người tìm kiếm đi vào và lấy được manh mối từ hắn ta thì sẽ gặp rắc lối... S
Nghĩ đến đây, Mặc Cửu Diệp đi ra ngoài và dùng tay đánh Thuận Tử bất tỉnh rồi đưa vào không gian để tạm lánh cùng tứ ca.
Bước vào không gian, Hách Tri Nhiễm lợi dụng tình trạng hôn mê của tứ ca để truyền thêm một túi huyết tương.
Không bao lâu sau khi bọn họ tiến vào không gian thì quan binh phá cửa xông vào, kết quả tìm kiếm đương nhiên không có gì.
Hai người cũng không vội ra ngoài, Hách Tri Nhiễm đi đến trang trại để kiểm tra tình hình của hai nha hoàn sau khi ăn vài thứ trong không gian.
Hai nha hoàn lúc này vẫn còn hôn mê, nhưng Hách Tri Nhiễm biết rõ, tính cả Tứ ca thì gần một canh giờ nữa bọn họ sẽ tỉnh lại.
Về phần thất ca, hắn vẫn luôn hôn mê, Hách Tri Nhiễm cũng không biết bao giờ hắn tỉnh lại.
Vì không muốn nhiều người biết đến không gian của mình, Hách Tri Nhiễm một mình bước ra ngoài kiểm tra.
Cửa sân rõ ràng đã bị người ta phá, cửa phòng cũng mở toang, chăn đệm trên giường cũng bị lật lộn xộn, có thể thấy nơi này đã bị quan binh lục soát.
Đã được lục soát, vậy có nghĩa là tạm thời sẽ an toàn.
Vì vậy, nàng lại quay trở lại không gian và đưa tất cả mọi người ra ngoài.
Thuận Tử là người đầu tiên tỉnh lại, hắn ta đột nhiên bị đánh bất tỉnh, trong phòng lúc này lại còn nhiều thêm mấy người, cảm giác có chút mơ hồ.
Nhưng nhìn thấy chủ nhân ở đây thì hắn ta lập tức cảm thấy an tâm.
Thuận Tử đứng dậy, xoa xoa cái gáy đau nhức, xua tay ra hiệu mình ra ngoài quan sát rồi rời đi.
Mặc Tu Yên và Mặc Nguyên Sách đều cần được nghỉ ngơi, hiện tại nhà họ thuê chỉ có hai gian phòng, may mắn là giường đủ rộng, hai người nằm lên cũng không có vẻ nào là chật chội. Về phần Lan Nhi và Ngọc Nhi, đợi các nàng tỉnh dậy sẽ hỏi thăm một phen, nếu các nàng thực sự không còn nơi nào để đi thì sẽ đưa họ quay lại Tây Bắc.
Hai người trèo tường rời khỏi phủ Thái tử, quả nhiên trên đường khắp nơi đều thấy quan và binh lính cầm vũ khí.
Để không gây rắc rối, Mặc Cửu Diệp đưa Hách Tri Nhiễm về khu nhà thuê bằng cách vượt nóc băng tường, né tránh ánh mắt của quan binh.
Mặc dù Mặc Tu Yên vẫn chưa có nhiều thể lực và tinh thần, nhưng nói không lo lắng là giả khi cửu đệ và cửu đệ muội ra ngoài lâu như vậy, đặc biệt là ở vùng Nam Cương.
Hắn ta cố gắng sốc lại tinh thần, nửa nằm nửa ngồi trên giường chờ hai người trở về.
Mặc Cửu Diệp và Hách Tri Nhiễm không vào bằng cửa chính mà trèo qua tường, nguyên nhân là do có rất nhiều quan binh đang ở bên ngoài, lục soát từng nhà.
Vào phòng tứ ca, Mặc Cửu Diệp bảo Thuận Tử ra ngoài rồi nói:
"Tứ ca, bên ngoài có rất nhiều quan binh đang điều tra."
Lúc này Mặc Tu Yên cũng nghe được một vài động tĩnh.
"Cửu đệ, đệ đem cửu đệ muội trốn đi, đừng lo lắng cho ta." Bản thân hắn ta đã trở thành một tên phế nhân, không thể liên luỵ hai vợ chồng cửu ca.
Không thể để tứ ca một mình ở đây, Hách Tri Nhiễm nhanh chóng lấy bao kim châm, nhân lúc tứ ca không để ý liền nhanh chóng đ.â.m vào huyệt ngủ, sau đó đưa người vào không gian.
Bên ngoài còn có Thuận Tử, bọn họ cũng không lo lắng hắn ta sẽ gặp nguy hiểm, Thuận Tử có thể đọc được khẩu hình miệng, có thể dùng cử chỉ giao tiếp với người khác, nhưng nếu người tìm kiếm đi vào và lấy được manh mối từ hắn ta thì sẽ gặp rắc lối... S
Nghĩ đến đây, Mặc Cửu Diệp đi ra ngoài và dùng tay đánh Thuận Tử bất tỉnh rồi đưa vào không gian để tạm lánh cùng tứ ca.
Bước vào không gian, Hách Tri Nhiễm lợi dụng tình trạng hôn mê của tứ ca để truyền thêm một túi huyết tương.
Không bao lâu sau khi bọn họ tiến vào không gian thì quan binh phá cửa xông vào, kết quả tìm kiếm đương nhiên không có gì.
Hai người cũng không vội ra ngoài, Hách Tri Nhiễm đi đến trang trại để kiểm tra tình hình của hai nha hoàn sau khi ăn vài thứ trong không gian.
Hai nha hoàn lúc này vẫn còn hôn mê, nhưng Hách Tri Nhiễm biết rõ, tính cả Tứ ca thì gần một canh giờ nữa bọn họ sẽ tỉnh lại.
Về phần thất ca, hắn vẫn luôn hôn mê, Hách Tri Nhiễm cũng không biết bao giờ hắn tỉnh lại.
Vì không muốn nhiều người biết đến không gian của mình, Hách Tri Nhiễm một mình bước ra ngoài kiểm tra.
Cửa sân rõ ràng đã bị người ta phá, cửa phòng cũng mở toang, chăn đệm trên giường cũng bị lật lộn xộn, có thể thấy nơi này đã bị quan binh lục soát.
Đã được lục soát, vậy có nghĩa là tạm thời sẽ an toàn.
Vì vậy, nàng lại quay trở lại không gian và đưa tất cả mọi người ra ngoài.
Thuận Tử là người đầu tiên tỉnh lại, hắn ta đột nhiên bị đánh bất tỉnh, trong phòng lúc này lại còn nhiều thêm mấy người, cảm giác có chút mơ hồ.
Nhưng nhìn thấy chủ nhân ở đây thì hắn ta lập tức cảm thấy an tâm.
Thuận Tử đứng dậy, xoa xoa cái gáy đau nhức, xua tay ra hiệu mình ra ngoài quan sát rồi rời đi.
Mặc Tu Yên và Mặc Nguyên Sách đều cần được nghỉ ngơi, hiện tại nhà họ thuê chỉ có hai gian phòng, may mắn là giường đủ rộng, hai người nằm lên cũng không có vẻ nào là chật chội. Về phần Lan Nhi và Ngọc Nhi, đợi các nàng tỉnh dậy sẽ hỏi thăm một phen, nếu các nàng thực sự không còn nơi nào để đi thì sẽ đưa họ quay lại Tây Bắc.
====================================================================================================