Lưu Đày Thần Y Mang Theo Không Gian Chạy Nạn

Chương 610

====================================================================================================
Nàng không muốn làm thánh mẫu, nhưng khi phải chứng kiến cảnh hai người đang sống lại c.h.ế.t đi như thế này, với tư cách là một linh hồn đến từ hiện đại thì nàng không thể thờ ơ.

Tất nhiên, nếu phạm tội ác tày trời, dù các nàng không tự sát thì nàng cũng sẽ đích thân tiễn họ đi.

Bây giờ nhận được nhiều tin tức như vậy từ Tứ công chúa, hai người không dám ở lại đây nữa, còn rất nhiều việc đang chờ bọn họ làm.

So với thất ca thì những thứ khác đều không quan trọng bằng, khi hai người từ lãnh cung đi ra thì nhìn thấy lính gác đang tuần tra, Hách Tri Nhiễm kéo Mặc Cửu Diệp lại.

Sau đó nàng hét lên với đám lính canh: "Thái tử phi đang hấp hối... Thái tử phi đang hấp hối..."

Trong khi đám lính canh đang tuần tra xung quanh và cố gắng tìm kiếm nơi âm thanh phát ra thì Hách Tri Nhiễm đã kéo Mặc Cửu Diệp cùng nhau nhảy vào không gian.

Nàng định đợi cho đến khi lính canh rời đi rồi mới bước ra để tránh bị lộ tung tích trước khi hoàn tất mọi việc.

Hai nha hoàn được đưa vào không gian đang nằm trên bãi cỏ của trang trại, Cơm Nắm vây quanh, nhìn trái nhìn phải, thỉnh thoảng lại dùng đôi bàn tay mũm mĩm của mình để lay các nàng.

Hách Tri Nhiễm dẫn đầu đi tới, ôm tiểu gia hoả vào lòng và hôn chúng.

Trước đây khi bước vào không gian, thê tử của hắn sẽ ôm Cơm Nắm đầu tiên, nhưng hôm nay, Mặc Cửu Diệp luôn cảm thấy có gì đó không đúng.

Nhưng hắn không thể nói cụ thể là lạ ở chỗ nào.

Hách Tri Nhiễm chỉ là không muốn để ý đến hắn, bởi vì nàng vẫn còn có chút ghen tuông với chuyện vừa xảy ra. Nhưng nàng cũng biết đây không phải lúc đùa giỡn với phu quân của mình, nàng chỉ không muốn nói chuyện với hắn mà thôi.

Cảm giác đã đến lúc, chắc hẳn tin tức về cái c.h.ế.t của Thái tử phi đã được truyền đến tai Thái tử.

Lúc này, nếu Thái tử còn đang tận hưởng thú vui thì đúng là không còn gì để nói.

Cho dù chỉ là phô trương thì hắn cũng sẽ đích thân lo liệu tang lễ cho Thái tử phi.

Mà thời điểm này trong phủ Thái tử sẽ tương đối loạn, bọn họ có thể nhân cơ hội này làm việc cần làm.

Hách Tri Nhiễm lo hai nha hoàn sẽ sớm tỉnh lại nên tiêm cho mỗi người một liều thuốc an thần rồi mang theo Mặc Cửu Diệp với bộ mặt ngơ ngác rời khỏi không gian.

Đúng như dự đoán, lính canh đã rời khỏi vị trí, Mặc Cửu Diệp ôm lấy eo Hách Tri Nhiễm rồi nhảy lên bức tường cao.

Sau khi nhìn chung quanh và xác định phương hướng, Mặc Cửu Diệp nhanh chóng dẫn nàng đi vào phủ Thái tử, núp trong bóng tối quan sát.

Nơi này đã không còn tiếng nhạc, chỉ thấy một nam nhân trẻ tuổi mặc bộ cẩm y lộng lẫy giận dữ đang đi ra ngoài với một nhóm người hầu và thị vệ vây xung quanh.

Về phần bọn hắn nói cái gì, Hách Tri Nhiễm và Mặc Cửu Diệp đều đứng cách hơi xa, căn bản không nghe được.

Đơn giản là vì cái c.h.ế.t của Tứ công chúa đã làm hỏng nhã hứng của Thái tử, khiến hắn ta có chút không vui.

Một đoàn người đi theo Thái tử, quả nhiên là hướng về chỗ ở của Tứ công chúa.

Mặc Cửu Diệp tận dụng cơ hội này, cùng Hách Tri Nhiễm lặng lẽ lẻn vào sân của phủ Thái tử.

Nơi này có thể dùng hai từ tráng lệ để hình dung, theo Mặc Cửu Diệp thì mức độ xa hoa có thể so với hoàng cung của Đại Thuận, điều này chứng tỏ vị Thái tử này rất biết cách hưởng thụ.

Hai người tránh ánh mắt của một số người hầu, tìm kiếm ở đây thì đương nhiên, Hách Tri Nhiễm sẽ không từ bỏ cơ hội lấp đầy kho báu nhỏ của mình, những gì nên lấy đi cũng sẽ không bỏ qua.

Tìm một lúc thì không thấy chiếc bình nào chứa cổ trùng, mẫu cổ kia hẳn là bị thiếp của Thái tử mang theo.

====================================================================================================