Lưu Đày Thần Y Mang Theo Không Gian Chạy Nạn
Chương 530
====================================================================================================
Những con thỏ xuất ra từ trong không gian của nàng không chỉ có thân hình lớn, hơn nữa thịt còn nhiều, thịt thỏ này nhìn qua một con ít nhất phải tầm sáu bảy cân hơn, vậy mà lại chỉ bán được một trăm ba mươi văn, ít tiền như vậy thật đúng là có lỗi với mấy chữ xuất phẩm từ không gian.
Có điều muốn kiếm nhiều tiền cũng phải nghĩ tới sức mua của thời đại này, cách mà nàng nghĩ ra có thể bán được một lượng bạc, thậm chí ít hơn một chút cũng được, ít nhất cũng tốt hơn một trăm ba mươi văn tiền này vài lần.
"Ngũ ca, ta muốn thử nấu chín mấy con thỏ này thành món ăn rồi đem qua cho tửu lâu, nếu như thành công thì phỏng chừng có thể kiếm thêm ngân lượng."
Nghe nói có thể kiếm thêm ngân lượng, ngũ ca liền giơ hai tay tán thành.
Nếu không phải người trong nhà nói thân thể của hắn ta vẫn còn chưa bình phục, hắn ta đã sớm vào núi săn thú kiếm bạc.
Hiện giờ lại nhận được việc nuôi dưỡng thỏ, hắn ta chỉ có thể ngoan ngoãn ở nhà làm việc.
"Một khi đã như vậy, cửu đệ muội cứ thử xem, có việc gì cần làm cứ việc nói với ta là được rồi."
Hách Tri Nhiễm đáp lại một tiếng, liền mang theo hai con thỏ đi vào phòng bếp.
Các tẩu tẩu cùng với Mặc lão phu nhân và Mặc Hàm Nguyệt đều đang bận rộn chế tác con rối, bây giờ cũng không phải là thời gian làm cơm chiều, bởi vậy nàng bận rộn ở trong bếp cũng không có người nào làm phiền, tiện cho nàng lấy ra một số đồ gia vị từ trong không gian.
Dựa theo phương pháp của kiếp trước, Hách Tri Nhiễm chế biến hai con thỏ này thành món thịt thỏ đông.
Hương vị tê cay chẳng mấy chốc đã bay ra từ phòng bếp, may mắn là các tẩu tẩu đều ở trong phòng, nếu không lúc này đều đang vây quanh để nhìn xem. Hách Tri Nhiễm đựng thịt thỏ đã được nấu xong vào trong hũ, đợi đến lúc nó nguội đi sẽ trở thành món thịt thỏ đông chính tông.
Lúc nãy trước khi bắt tay vào nấu nướng nàng đã lên Tao Bao mua một cái cân điện tử, cân thử một chút, hai con thỏ lột da cộng lại là mười ba cân tám lượng.
Sau khi nấu thành món thịt thỏ đông, nàng lại cân lại một lần nữa, chỉ còn chưa tới bảy cân.
Nói cách khác, nếu như bán theo cân của thịt thỏ đông, thì một câu cũng phải ba trăm văn tiền đổ lên, mới có thể đạt được mức giá lý tưởng mà nàng mong muốn.
Như vậy tính ra, giá cả khiến người ta nghe qua có hơi cao, không bằng bán ra theo phần.
Một phần dùng giấy dầu để đóng gói, chia đều thành hai mươi bao, đến lúc đó một trăm văn tiền một bao, giá cả này khiến người ta nghe qua hẳn là không quá đáng lắm.
Đương nhiên, về số đã làm ra hôm nay là để lại cho người nhà ăn, cho dù có tính đem bán cũng phải để cho người nhà đánh giá trước, mọi người nhất trí công nhận rồi tính sau.
Thịt thỏ đông phải được làm lạnh tự nhiên ở trong phòng bếp, Hách Tri Nhiễm vừa tính toán trong lòng vừa đi về phòng.
Nàng vừa mới nấu thịt thỏ đông ở trong phòng bếp, trên người toàn là mùi vị tê cay, nhân lúc này mọi người còn đang bận, nàng dự tính vào trong không gian tắm rửa một phen.
Thổi khô tóc, Hách Tri Nhiễm lại chơi đùa với Cơm Nắm ở trong không gian thêm một lát trời đã nhá nhem tối rồi.
Lúc này thời tiết lạnh, đoán chừng thịt thỏ đông của nàng đã cấp đông xong rồi.
Lúc Hách Tri Nhiễm đi vào phòng bếp xem thử, đã bị cảnh tượng trước mắt làm cho sợ ngây người.
Mấy tẩu tẩu mỗi người trên tay cầm một miếng thịt thỏ, cả mặt lộ ra vẻ say mê.
Bọn họ không biết ăn cay nên thỉnh thoảng lại phát ra tiếng xuýt xoa, cho dù cay tới nỗi đỏ bừng mặt, người nào người nấy vẫn ra sức ăn như cũ.
Có điều muốn kiếm nhiều tiền cũng phải nghĩ tới sức mua của thời đại này, cách mà nàng nghĩ ra có thể bán được một lượng bạc, thậm chí ít hơn một chút cũng được, ít nhất cũng tốt hơn một trăm ba mươi văn tiền này vài lần.
"Ngũ ca, ta muốn thử nấu chín mấy con thỏ này thành món ăn rồi đem qua cho tửu lâu, nếu như thành công thì phỏng chừng có thể kiếm thêm ngân lượng."
Nghe nói có thể kiếm thêm ngân lượng, ngũ ca liền giơ hai tay tán thành.
Nếu không phải người trong nhà nói thân thể của hắn ta vẫn còn chưa bình phục, hắn ta đã sớm vào núi săn thú kiếm bạc.
Hiện giờ lại nhận được việc nuôi dưỡng thỏ, hắn ta chỉ có thể ngoan ngoãn ở nhà làm việc.
"Một khi đã như vậy, cửu đệ muội cứ thử xem, có việc gì cần làm cứ việc nói với ta là được rồi."
Hách Tri Nhiễm đáp lại một tiếng, liền mang theo hai con thỏ đi vào phòng bếp.
Các tẩu tẩu cùng với Mặc lão phu nhân và Mặc Hàm Nguyệt đều đang bận rộn chế tác con rối, bây giờ cũng không phải là thời gian làm cơm chiều, bởi vậy nàng bận rộn ở trong bếp cũng không có người nào làm phiền, tiện cho nàng lấy ra một số đồ gia vị từ trong không gian.
Dựa theo phương pháp của kiếp trước, Hách Tri Nhiễm chế biến hai con thỏ này thành món thịt thỏ đông.
Hương vị tê cay chẳng mấy chốc đã bay ra từ phòng bếp, may mắn là các tẩu tẩu đều ở trong phòng, nếu không lúc này đều đang vây quanh để nhìn xem. Hách Tri Nhiễm đựng thịt thỏ đã được nấu xong vào trong hũ, đợi đến lúc nó nguội đi sẽ trở thành món thịt thỏ đông chính tông.
Lúc nãy trước khi bắt tay vào nấu nướng nàng đã lên Tao Bao mua một cái cân điện tử, cân thử một chút, hai con thỏ lột da cộng lại là mười ba cân tám lượng.
Sau khi nấu thành món thịt thỏ đông, nàng lại cân lại một lần nữa, chỉ còn chưa tới bảy cân.
Nói cách khác, nếu như bán theo cân của thịt thỏ đông, thì một câu cũng phải ba trăm văn tiền đổ lên, mới có thể đạt được mức giá lý tưởng mà nàng mong muốn.
Như vậy tính ra, giá cả khiến người ta nghe qua có hơi cao, không bằng bán ra theo phần.
Một phần dùng giấy dầu để đóng gói, chia đều thành hai mươi bao, đến lúc đó một trăm văn tiền một bao, giá cả này khiến người ta nghe qua hẳn là không quá đáng lắm.
Đương nhiên, về số đã làm ra hôm nay là để lại cho người nhà ăn, cho dù có tính đem bán cũng phải để cho người nhà đánh giá trước, mọi người nhất trí công nhận rồi tính sau.
Thịt thỏ đông phải được làm lạnh tự nhiên ở trong phòng bếp, Hách Tri Nhiễm vừa tính toán trong lòng vừa đi về phòng.
Nàng vừa mới nấu thịt thỏ đông ở trong phòng bếp, trên người toàn là mùi vị tê cay, nhân lúc này mọi người còn đang bận, nàng dự tính vào trong không gian tắm rửa một phen.
Thổi khô tóc, Hách Tri Nhiễm lại chơi đùa với Cơm Nắm ở trong không gian thêm một lát trời đã nhá nhem tối rồi.
Lúc này thời tiết lạnh, đoán chừng thịt thỏ đông của nàng đã cấp đông xong rồi.
Lúc Hách Tri Nhiễm đi vào phòng bếp xem thử, đã bị cảnh tượng trước mắt làm cho sợ ngây người.
Mấy tẩu tẩu mỗi người trên tay cầm một miếng thịt thỏ, cả mặt lộ ra vẻ say mê.
Bọn họ không biết ăn cay nên thỉnh thoảng lại phát ra tiếng xuýt xoa, cho dù cay tới nỗi đỏ bừng mặt, người nào người nấy vẫn ra sức ăn như cũ.
====================================================================================================