Lưu Đày Thần Y Mang Theo Không Gian Chạy Nạn

Chương 502

====================================================================================================
"Cửu ca nói hoàn toàn đúng. Ta cũng khao khát một cuộc sống như vậy."

Lời nói của Mạnh Hoài Ninh đều là thật lòng, nếu không phải cả nhà đều đặt hy vọng vào hắn ta, thì hắn ta cũng lười làm việc cho một vị hoàng đế ngu xuẩn như vậy.

Hắn ta nhìn Mặc Sơ Hàn và hỏi: "Việc trong nhà của Bát ca khi nào thì giải quyết xong? Ta vừa mới đến nhận chức ở Doãn Thành, Sở quan đang rất thiếu nhân lực."

Lúc đầu, Mặc Sơ Hàn vốn dĩ muốn ở nhà để giúp đỡ cho phu thê Cửu đệ.

Nhưng hắn ta cũng nhận ra rằng cả Cửu đệ và Cửu đệ muội làm việc rất có hệ thống, căn bản không cần đến sự trợ giúp của hắn ta.

Trong trường hợp này, tốt nhất hắn nên đi làm ở nha môn càng sớm càng tốt, dù bao nhiêu cũng có thể kiếm được một ít thu nhập cho gia đình, hơn nữa, vị trí người bắt đầu được coi là ông chủ nhỏ trong nha môn. Với bản sắc như vậy, hắn luôn có thể chăm sóc gia đình.

Đã vậy thì tốt nhất hắn ta nên sớm đến Sở quan để thượng chức, ít nhất cũng có thể kiếm được ít thu nhập cho gia đình. Hơn nữa, còn là chức vụ bộ đầu trong Sở quan, cũng là một chức vụ không nhỏ. Với thân này ở Sở quan, hắn ta có thể chiếu cố được trong nhà một chút.

"Nếu Mạnh huynh đệ đã cần, ta sẽ luôn sẵn sàng thượng chức."

Mạnh Hoài Ninh nghe vậy rất vui mừng: "Đã vậy thì, Bát ca, ngày mai ngươi hãy đến Sở quan báo cáo đi. Ta sẽ bảo Mạnh An giúp ngươi thu xếp mọi việc."

"Được, sáng mai ta sẽ đến đúng giờ."

Vấn đề thượng chức của Bát ca đã được quyết định, Mặc Cửu Diệp lại đề cập đến ngọn núi kia và mảnh đất hoang ở phía bắc.

"Mạnh huynh đệ, ta còn có việc phải làm phiền đến ngươi."

Mạnh Hoài Ninh khách khí nói: "Làm phiền gì chứ, Cửu ca có việc gì cứ nói ra đi, chỉ cần có thể làm được, ta nhất định sẽ giúp ngươi." "Nói thật với Mạnh huynh đệ, ta và nội tử rất thích ngọn núi phía sau thôn và một số mảnh đất hoang nên muốn mua lại."

Mạnh Hoài Ninh biết Mặc gia đã mua rất nhiều đất đai từ những thôn dân ở đó và cũng chính hắn ta đã đích thân giúp đỡ hoàn thành các thủ tục.

Khi đó, hắn ta tự hỏi, Mặc gia nhiều nhất cũng chỉ có mười mấy người, hầu hết đều là nữ quyến, bọn họ mua nhiều đất canh tác như vậy làm gì cơ chứ?

Không chỉ vậy, Mặc gia còn mua rất nhiều viện tử bỏ hoang.

Trong lòng Mạnh Hoài Ninh nghĩ có nhiều tiền cũng không nên tiêu xài như thế chứ.

Sau đó, hắn ta lại nghĩ lại, Mặc gia mua nhiều đất canh tác như vậy, có lẽ là có ý định thuê người làm nông.

Ví dụ, trong nhà của những người giàu có, làm gì có chuyện người nhà quản lý, chẳng phải bọn họ đều thuê người làm sao?

Do đó, việc Mặc gia mua nhiều đất có thể là có ý định như vậy.

Lại nói những viện tử hoang phế đó, có thể là bọn họ đã cân nhắc tới việc trong nhà có người của chín phòng, bất kể nhân số bao nhiêu, nếu như người ta dự tính sau này ra ở riêng, có thêm nhiều phòng cũng sẽ có chỗ tốt.

Kết quả, hắn ta thật vất vả mới nghĩ thông suốt được nguyên nhân tại sao Mặc gia lại mua nhiều thổ địa cùng viện tử như vậy, Mặc cửu ca vừa mở miệng, dường như lại giáng cho hắn ta một cú sét.

"Cửu ca, ngọn núi hoang kia cũng không trồng được lương thực, ngươi mua về để làm gì?"

Mặc Cửu Diệp chỉ biết, hắn đề cập tới việc mua núi, đối phương sẽ có suy nghĩ như vậy.

Dù sao những chuyện sau này mà bọn họ cần làm cũng phải lộ ra ánh sáng, hiện tại cũng không nhất thiết phải che dấu.
====================================================================================================