Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Chương 737: Số đã không có, chớ cưỡng cầu
Lúc ấy bức ảnh này đã được Trác Đại Vĩ nhờ vã các mối quan hệ để liên hệ với người đăng ảnh xóa bỏ.
Còn hướng đi của chó săn tiên phong Trác Đại Vĩ, Lục Vân đã sớm nhét nhân tài như vậy vào ám bộ của Thiên Sáp Điện rồi.
Trở về vấn đề chính.
Bởi vì tấm hình lúc đó mà không ít sinh viên của đại học Giang Nam đã biết thầy Lục của họ quen biết người đẹp minh tỉnh Tiêu Thấm.
Mà khi tin tức này bị phơi bày thì chuyện Lục Vân là em trai của Tiêu Thấm đã không còn là bí mật.
Hôm nay không ít sinh viên biết Lục Vân đã trở lại đều kích động chạy tới, muốn nhờ hắn xin chữ ký của Tiêu Thấm.
Lục Vân rất ranh ma mà tỏ vẻ, muốn chữ ký thì rất đơn giản, chờ lớp trung y học kỳ này kết thúc thì mười sinh viên có biểu hiện xuất sắc nhất sẽ miễn phí nhận được một bản chữ ký của Tiêu Thấm.
Tin này làm các sinh viên kích động muốn xỉu ngang.
Chương trình học tiếp theo tiến triển rất thuận lợi, trong phòng đầy sinh viên, muốn tích cực bao nhiêu có tích cực bấy nhiêu, gần như không ai đục nước béo cò.
Bên ngoài phòng học, Thẩm Tĩnh Nghỉ yên lặng đứng nhìn Lục Vân mà không tới gần, cũng không đi qua chào hỏi, chỉ lộ ra vẻ mặt rất phức tạp.
Trong khoảng thời gian qua cô vẫn luôn nỗ lực, cố gắng muốn trở thành một tu luyện giả.
Nhưng chênh lệch thiên phú không phải dựa vào nỗ lực là có thể đền bù.
Người có thiên phú tốt chỉ cần mấy giờ là cô đọng ra được chân khí, mà thiên phú kém thì cho dù tốn mấy
tháng, một năm, thậm chí là nhiều năm cũng không thể bước vào ngạch cửa này.
Đây là số mệnh. Thẩm Tĩnh Nghi chính là như thế.
Cô cảm thấy mình và Lục Vân có chênh lệch quá lớn.
Đặc biệt là trong khoảng thời gian Lục Vân không đến giảng bài, Thẩm Tĩnh Nghỉ suy nghĩ cẩn thận rất nhiều chuyện, mình và Lục Vân hoàn toàn là người của hai thế giới.
Nếu là hai thế giới thì không cần đi quấy rầy nhau nữa.
Về sau Thẩm Tĩnh Nghi sẽ tiếp tục thử cô đọng chân khí, nhưng có lẽ sẽ không ôm chờ mong quá lớn nữa.
Trong mạng có, ắt rồi phải có, số đã không có, chớ cưỡng cầu.
Thẩm Tĩnh Nghi đứng ngoài phòng học rất lâu, nhưng trước khi tan học đã rời khỏi nơi này.
Lục Vân đang trả lời thắc mắc của các sinh viên trong phòng học thì giọng nói bỗng tạm dừng, nhưng rất nhanh lại tiếp tục giải thích như không có chuyện gì xảy ra.
Đương nhiên hắn đã phát hiện Thẩm Tĩnh Nghi.
Sau đó hắn vẫn luôn coi Thẩm Tĩnh Nghi là bạn. Nhưng có lẽ duyên phận của hai người thật sự ngừng lại ở đây, nếu Thẩm Tĩnh Nghỉ đã nghĩ thông suốt thì quá tốt rồi.
Lục Vân than nhẹ một tiếng.
Lúc này hắn không ngờ được một ngày nào đó trong tương lai, cái tên Thẩm Tĩnh Nghi sẽ trở thành nổi đau khắc sâu trong tim mình.