Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực Phẩm

Chương 715: Diệp Khuynh Thành lo lắng

====================================================================================================

Chính giữa chiếc gương nhỏ trong lòng bàn tay Lục Vân vẫn còn phát sáng như cũ, có điều, ngay bốn góc của hình thoi có bốn vòng tròn đen nhỏ.

"Có lẽ nó cũng tương tự như thanh năng lượng trong game, cần phải thắp sáng cả bốn vòng tròn này mới có thể sử dụng được khả năng thôn phệ các đòn công kích của bảo vật."

Lúc Lục Vân vừa lấy được Đoạt Thiên Tạo Hóa Kính này, bốn vòng tròn đó vẫn còn phát sáng, mãi đến lúc hắn sử dụng nó thôn phệ ba đạo kiếm ý mới từ từ tối đi như bây giờ.

Nghĩa là bốn vòng tròn này có liên quan đến khả năng thôn phệ của Đoạt Thiên Tạo Hóa Kính.

Thực ra nghĩ kĩ thì cũng dễ hiểu thôi.

Nếu như không cần tốn thời gian thắp sáng bốn vòng này thì Đoạt Thiên Tạo Hóa Kính sẽ không giới hạn số lần sử dụng, có nghĩa là nó sẽ có thể thôn phệ tất cả các đòn công kích của đối thủ?

Nếu vậy thật thì vật này quá mức ghê gớm rồi. 

Lục Vân đã phát hiện ra vấn đề này, nhưng phương pháp thắp sáng bốn vòng thì hắn chưa biết, vẫn cần phải nghiên cứu thêm.

Hai mắt Sở Dao sáng rực, nói: "Tuyệt vời, có vẻ như thứ này mạnh hơn Sưu hồn linh của chị rất nhiều đúng không?"

"Nếu không thì em tặng nó cho chị ha?”

"Ahem, không cần, không cần, Tiểu Lục Vân em cứ tự giữ nó đi. Bảo vật này là do em tìm được, có lẽ nó cũng có linh tính, đưa cho người khác cũng dùng không được đâu."

Sở Dao gãi gãi đầu khoác tay, bộ dáng thật là đáng yêu.

Thật ra Lục Vân chỉ đang nói đùa thôi.

Đúng như Sở Dao vừa nói, bảo vật nào cũng có linh tính, chính lúc Lục Vân hoàn thành việc tấn công bệ đá cũng chính là lúc hắn vượt qua bài thử thách của Đoat Thiên Tạo Hóa Kính.

Hay nói cách khác đó là quá trình nhận chủ của bảo. vật.


Các cô gái vô cùng hứng thú khi Lục Vân có món bảo vật như vậy, nhưng mà Diệp Khuynh Thành thì khác, trong đôi mắt mắt xinh đẹp lóe lên vẻ phức tạp khó giải thích được. 

Sau tất cả chuyện này, có thể chứng minh Lục Vân hoàn toàn không phải là vật trong ao, tương lai sau này. sẽ còn rộng mở và dữ dội hơn bây giờ nhiều.

Mình và các em thật sự có thể đuổi kịp bước chân của hắn chứ?

Tiểu Lục Vân giống như một con rồng ẩn nấp trong vực thẳm. Tương lai của hắn lẽ ra thuộc về những ngôi sao trên biển, nhưng những người như họ lại giống như xiềng xích trói buộc hắn xuống ao.

Cho dù Tiểu Lục Vân không nói hay phàn nàn gì nhưng Diệp Khuynh Thành vẫn cảm thấy cực kỳ áy náy.

Xem ra cô vẫn còn phải cố gắng hơn nữa, cố gắng theo kịp Tiểu Lục Vân.

Diệp Khuynh Thành đang âm thầm hạ quyết tâm thì giọng nói của Vương Băng Ngưng đã suy nghĩ của cô trở lại.

"Tiểu Lục Vân, bọn chị xem bảo vật xong rồi, còn về bộ quần áo kì lạ em đang mặc là sao đây? Bộ đã xảy ra chuyện gì khác nữa sao?" 

 

====================================================================================================