Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực Phẩm

Chương 584: Không ngờ con bé này giấu kĩ ghê

====================================================================================================

Không nói đến những vị tu luyện giả thần long thấy đầu không thấy đuôi.

Khi nói đến nữ tu võ giả có thể đạt tới Hóa Cảnh ở độ tuổi này, người đầu tiên hiện lên trong tâm trí Cao Phong chính là cô gái kiêu hãnh từng làm chấn động giới võ tu - Lạc Tiên Tử.

22 tuổi đã đột phá Hóa Cảnh, thiên phú như vậy thật đáng sợ.

Bên cạnh đó, cô cũng là Minh chủ trẻ nhất trong số năm căn cứ của Vũ Minh ở Long quốc.

Thành tựu trong tương lai là vô hạn. Không nên chọc vào một nhân vật như vậy.

Vì vậy, khi đoán ra được danh tính của Lạc Ly, Cao. Phong không có ý định làm bất cứ điều gì.

Lạc Ly vén mái tóc đen buông xõa ra sau thái dương, liếc nhìn Cao Phong và nói: “Xem như anh cũng có chút hiểu biết, tôi chính là Minh chủ của Vũ Minh ở Hoa Trung. Anh mau cút về nói với Bạch Long Vương rằng tiểu Lục Vân là người dưới trướng của tôi. Ai dám động vào hắn thì chính là động đến tôi, tôi sẽ giết kẻ đó.”

Những lời cô vừa nói khiến cho Cao Phong khẽ rùng mình.

Mặc dù sư phụ Bạch Long Vương của anh ta là tôn giả một phương nhưng so với bối cảnh Vũ Minh của Lạc Tiên Tử, ông ấy vẫn không là gì cả. 

Vẫn nên cẩn trọng trước đã.

Cao Phong cảm thấy tốt hơn hết nên quay về nói chuyện với sư phụ trước đã, để sư phụ đưa ra quyết định.

Sau khi suy nghĩ một lúc, Cao Phong nói: “Lạc Tiên Tử, tôi sẽ chuyển lời nói của cô với sư phụ. Vừa nấy đã mạo. phạm cô rồi.”

Nói xong, anh ta chậm rãi đi về phía Lục Vân với ánh mắt u ám.

“Coi như cậu gặp may vì có Lạc Tiên Tử làm chỗ dựa. Hôm nay vì Lạc Tiên Tử, tôi sẽ tha mạng cho cậu.” Cao.

Phong lạnh lùng nói.

Lục Vân không chút để ý, nói: “Thật sao, vậy tôi cảm tạ anh vì đã không giết tôi.”

Nói xong, hắn vươn tay ra.

Cao Phong liếc mắt khinh thường, cười lạnh ni bắt tay với tôi, cậu cũng xứng?”

“Anh trai, anh cũng kiêu ngạo quá đấy!”

Lục Vân đột nhiên mỉm cười và vỗ vai Cao Phong. Thần sắc của Cao Phong càng trở nên lạnh lùng, anh ta cau mày hét lên: “Bỏ cái bàn tay bẩn thỉu của cậu ra khỏi vai tôi ngay!”

“Ha ha, đúng là một anh trai cáu kỉnh.”

Lục Vân nở nụ cười, rút tay lại.  

“Lục Tiên Tử, cáo từ!”

Cao Phong không thèm nói chuyện tiếp với Lục Vân, anh ta quay đầu lại và nói gì đó với Lạc Tiên Tử, sau đó rời khỏi nơi này.

Vẻ mặt của Lạc Ly giống như đang xem một vở kịch.


Hôm nay cô mới biết em bảy của mình không những là võ tu giả giống như tiểu Lục Vân mà còn lại Minh chủ của Vũ Minh.

Không ngờ con bé này giấu kĩ ghê?

“Em bảy, em...”

 

====================================================================================================