Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Chương 549: Lại nữa
Tài xế taxi nhìn gương chiếu trong xe để xem xét Lục Vân một cái, nói: "Em trai, tôi thấy cậu ăn mặc đàng hoàng, cũng không giống kiểu người đến mấy chỗ đó để vui chơi, nếu không tôi chở cậu đến hộp đêm cao cấp ưa thích của tôi, nói không chừng còn có thể gặp một vài công tử nhà giàu đến đó để mua vui."
Lục Vân xua tay và nói: "Không cần, như vậy là được rồi."
"Cậu em này, khẩu vị thật là kỳ lạ
Người tài xế xe lắc đầu, nhưng cũng không nói nhiều, đạp ga, thoải mái đưa Lục Vân đến một con hẻm cũ.
Sau khi Lục Vân trả tiền xe.
Người tài xế thò đầu ra nói: "Em trai, đừng trách tôi nói nhiều, là người từng trải, tôi khuyên cậu một câu, cậu còn trẻ lại còn đẹp trai như vậy, chắc chắn dễ dàng tìm được đối tác tốt. Đến một nơi cấp thấp như vậy. Thật mất giá."
Lục Vân mỉm cười và nói: "Anh trai, anh nói đúng, xong việc này tôi sẽ suy nghĩ lại."
Sau khi tài xế rời đi.
Lục Vân không có lập tức rẽ vào trong ngõ nhỏ, mà là đi loanh quanh vài vòng, cho đến khi khóe mắt thoáng thấy một tên săn ảnh đang nghĩ rằng mình trốn rất kỹ, sau đó nở một nụ cười quỷ dị.
Đến rồi.
Theo dõi suốt chặng đường từ đoàn làm phim đến đây, thật vất vả, kế tiếp tôi sẽ tặng thưởng hậu hĩnh cho anh đây.
Lục Vân nhếch mép cười, sao mà quen quá.
Hắc Tử, người đang lén lút ở đăng xa, đang cồn cào lên vì hận thù.
Lại nữa?
Anh ta ngày càng chắc chắn rằng, việc ngày hôm qua chính là người thanh niên này làm.
Hôm nay chắc chản là lặp lại chiêu cũ.
"Hừ, Hắc Tử tôi tuyệt đối không thể rơi vào cùng một cái hố đến tận hai lần, lần này tôi có mang theo trợ thủ, nhất định phải nhìn ra cậu đang giở trò quái quỷ gì"
Lần này Hắc Tử không có tới một mình, cộng sự của anh đang ở phía sau, trốn rất kỹ.
Sau đó, anh ta quyết định mình vẫn chụp cận cảnh như ngày hôm qua, trong khi cộng sự của anh †a thu thập bằng chứng từ xa, đến lúc đó mọi thủ đoạn của Lục Vân sẽ bị cộng sự của anh ta chụp lại.
Nói không chừng oan khuất ngày hôm qua, có thể rửa sạch.
"Tôi, Häc Tử, kiếp này đã định sẵn là giàu có và quyền lực, sau khi nắm được bí mật của cậu, tôi sẽ đi uy hiếp Tiêu Thấm, từ đó về sau bản thân tôi sẽ đạt đến đỉnh cao của cuộc đời, vĩnh viễn không bao giờ trở lại làm tay săn ảnh nữa."
Hắc Tử nghĩ như vậy, anh ta bắt đầu đi về phía Lục Vân.
Anh ta không sợ bị bại lộ, dù sao anh ta vẫn còn cộng sự phía sau.
"Tôi.... Tôi, tôi không biết chuyện gì đã xảy ra, tự dưng cảm thấy đầu óc trống rỗng sau đó tôi không nhớ bất cứ gì hết..."
Sau khi nghe cuộc trò chuyện của họ, đội trưởng đội chống mại dâm ngay lập tức đưa ra phán đoán và nói: "Thì ra là vậy, anh bạn này đáng lẽ phải đứng chờ ở bên ngoài, nhưng người này không kìm lòng được mà chạy theo cậu, có vẻ như ngày hôm qua giáo dục cậu vẫn chưa đủ."
Nước mắt oán hận của Hắc Tử rơi xuống: "Cán bộ, hiểu lầm..."
"Lại hiểu lầm? Ngoan ngoãn ngồi xổm xuống hai tay ôm đầu, ám sát vào tường!"