Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Chương 492: Hai người này không bình thườn
Lâm Thanh Đàn lộ vẻ ủy khuất nói: "Đừng có hỏi chị, chị chính là kẻ đần, có chuyện gì mấy em cứ hỏi Lục Vân đi, hắn thông minh nhất đấy."
Ậc! Đến xưng hô cũng sửa lại.
Bình thường đều kêu em ơi em à, hôm nay lại trực tiếp gọi là Lục Vân?
Liễu Yên Nhi vui vẻ trên nỗi đau của người khác, cô đến bên cạnh Lục Vân, cúi người làm hai quả đồi ngạo nghễ kia gần như muốn dính vào cánh tay Lục Vân, cười nói: "Tiểu bại hoại, còn không mau thành thật khai báo, có phải em thầm chiếm tiện nghi của chị ấy mà bị phát hiện, xong giờ mới làm chị hai giận thành như vậy đúng không?"
Lục Vân oán thầm, nếu thật sự chiếm tiện nghi bị phát hiện còn may, chị hai sẽ không tức giận vì chuyện đó, thậm chí đến phản kháng cũng không thèm làm.
Giết người.
Việc này còn nghiêm trọng hơn nhiều so với việc chiếm tiện nghi của chị hai.
Lục Vân đành phải kể lại từ đầu đến đuôi câu chuyện một lần, nhưng mà hẳn cũng không nói là hẳn giết tên người Nhật kia.
Nhưng Liễu Yên Nhi và Vương Băng Ngưng nghe qua một lần liền nhận ra.
Tên người Nhật đó đã bị tiểu Lục Vân giết.
Đôi mắt hồ ly hẹp dài của Liễu Yên Nhi loáng qua một tia hàn quang.
Nếu để cô gặp phải chuyện này, căn bản không cần Lục Vân ra tay, chính cô ấy cũng sẽ ra tay, làm thịt tên quỷ Nhật đó.
Hàn quang lóe lên rồi biến mất.
Trên khuôn mặt quyến rũ của Liễu Yên Nhi rất nhanh lại hiện ra một nụ cười xinh đẹp, nói: "Chị hai, nếu như tiểu Lục Vân nói không có chuyện gì chắc chắn là không có chuyện gì rồi, chị đừng giận hắn nữa"
"Đúng đó đúng đó, chúng ta phải tin tưởng tiểu Lục Vân chứ." Vương Băng Ngưng cũng nói.
Sự ủng hộ của hai người em này hoàn toàn là ngoài dự tính của Lâm Thanh Đàn, đôi mày thanh tú hơi nhăn lại một chút, nói: "Các em không nhìn ra, căn bản là em tr... Lục Vân hắn không nói thật sao? Khẳng định hắn vẫn còn giấu diếm gì đó."
"Ai da chị hai, chị đa nghỉ quá rồi đó, em và em tư đều cảm thấy không có gì."
Lâm Thanh Đàn càng thêm buồn bực, thấy chị cả trở về, thế là cô lại chủ động thuật lại việc này cho cô ấy nghe một lần nữa.
Chị cả là người vô cùng lý trí, nhất định có thể nghe ra cái lý do trăm ngàn chỗ hở kia của Lục Vân, sau đó chị cả sẽ về cùng một chiến tuyến với mình, ép cho Lục Vân nói ra chân tướng.
Nhưng mà chuyện Lâm Thanh Đàn không ngờ là.
Diệp Khuynh Thành yên lặng nghe hết xong, chỉ nói bốn chữ: "Em đa nghỉ rồi."
Nói xong cô cởi áo ngoài ra, để lộ áo lót màu trắng cùng với dáng người động lòng người bên trong, sau đó cầm lấy một bộ váy ngủ đến phòng tắm, chuẩn bị tắm rửa.
Lâm Thanh Đàn nghe vậy thì hơi bối rối.
"Đương nhiên, dám đánh chủ ý lên người chị của em, đương nhiên em sẽ không để cậu ta chết dễ dàng rồi, nhưng mà thân phận của cậu ta cũng không đơn giản, nghe nói là Phó minh chủ Liên Minh Ninja của Nhật Bản."
"Chặc, tiểu Lục Vân, ở trước mặt mấy chị cũng không cần ra vẻ vậy đâu, đừng nói thân phận của cậu ta không đơn giản, chị thấy em mới không đơn giản đó!"
Liễu Yên Nhi đẩy đẩy Lục Vân, hoàn toàn không để ý, hai ngọn đồi của cô đã bị đè đến biến dạng trên cánh tay của hắn.
Lục Vân cạn lời. Vương Băng Ngưng thì tự lẩm bẩm: "Chị có dự cảm, Liên Minh Ninja gì gì đó của Nhật Bản sắp gặp nạn rồi"