Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Chương 456: muốn chết sao
"Không cần Tà Linh giáo chủ đi ra ngoài, tên tu sĩ chết tiệt này tự mình dâng tới cửa rồi.”
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất
Cách nói chuyện này đúng là Lục Vân.
Sắc mặt hẳn lạnh lùng bước vào đại điện của Tà linh giáo, theo sau là chị năm Sở Dao, trên khuôn mặt nhỏ nhản của cô vẫn còn một chút phấn khích, rõ ràng vừa rồi bên trong mộ phần, đã thu nhập được không ít.
Hơn nữa.
Trước kia cô đi theo sư phụ của mình Thiên Diệu Tử, mỗi lần gặp kẻ địch, bất kể kẻ địch có mạnh hay yếu, cô cũng cảm thấy chạy được cứ chạy.
Hèn nhát không còn gì để nói.
Nhưng hôm nay, tiểu Lục Vân mang theo cô chém giết tứ phương, trực tiếp quậy đến long trời lở đất bên trong mộ phận của Tà linh giáo, đây là trải nghiệm chưa từng có.
Khỏi phải nói. Cảm giác vô cùng thú vị. Cảm giác được ai đó ủng hộ, thật tuyệt!
Suy nghĩ của cô bất giác bị thay đổi, cái mục đích kì quái kia cũng đã bị cô vứt bỏ sau đầu.
Hai người bước vào đại điện. Tất cả các tín đồ Tà linh xung quanh đều cảm thấy như chúng đang đối mặt với một kẻ thù đáng gờm.
Cho nên bọn chúng không dám hành động hấp tấp.
Người thanh niên này là một tu sĩ, làm sao bọn chúng có thể đấu lại.
Chỉ có giáo chủ mới có thể trừng phạt hắn! Ánh mắt sâu thẳm của Tà linh giáo chủ đột nhiên ngưng tụ thành một tia sáng lạnh lếo khi ông ta nhìn thấy Lục Vân đi vào.
Nhưng rất nhanh.
Ông ta vô thức nhìn về Sở Dao đang ở bên cạnh.
Đây là bản năng phản ứng có điều kiện.
Ai bảo ông ta là kẻ háo sắc!
Cô gái nấy đã trộm đi vô số tà linh khí của bọn họ, khi nghe các tín đồ Tà linh miêu tả cô vô cùng xinh đẹp, trong đầu Tà linh giáo chủ đã nổi lên tâm
tư muốn đem đối phương thu làm nữ sủng.
Nhưng trước đây ông ta chưa bao giờ tận mắt nhìn thấy Sở Dao.
Giờ phút vừa nhìn thấy.
Phải nói là xinh đẹp đến ngỡ ngàng.
Trước đây, ông ta luôn cho rằng những nữ sủng kia đã xinh đẹp lắm rồi, giờ đột nhiên ông lại cảm thấy bản thân thật đần độn.
Cô gái này, ông ta nhất định phải có cho bằng được!
Đôi mắt của Tà linh giáo chủ lộ ra vẻ tham lam không tài nào che giấu đi, như thể ông ta muốn lột sạch quần áo của Sở Dao ngay lập tức.
Càng như thế.
Sát khí trong lòng ông ta đối với Lục Vân càng ngày càng lớn mạnh.
"Mẹ kiếp, muốn chết sao!"
Làm sao Tà linh giáo chủ có thể không nhận ra Lục Vân đang cố ý khiêu khích ông ta, nhất thời ông †a phẫn nộ gầm lên một tiếng, khí huyết trong cơ thể điên cuồng phun trào, xé rách chiếc áo choàng dài ông ta vừa mặc vào, vỡ tan thành trắm mảnh.
"AI Người này không mặc quần áo, thật không biết xấu hổi"
Đột nhiên Sở Dao hét lớn một tiếng, vội vàng dùng một đôi tay bé nhỏ che mắt lại, sợ nhìn nhiều mắt sẽ nổi mụn lẹo.