Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực Phẩm

Chương 276: “Xem cho kỹ đây là thứ gì?”

====================================================================================================

Nhưng khi Hứa Thuần nói ra lời sáo rỗng đó, chuẩn bị tiến hành tiền trảm hậu tấu thì lại nghe Lục Vân cười lạnh một tiếng và nói: “Tội phạm truy nã cấp A... Ha hả, ai cho ông lá gan hạ lệnh truy nã tôi?”

Ầm vang!

Khí thế trên người Lục Vân bỗng bùng lên, chỉ thoáng chốc cả sảnh Hùng gia như nổi lên cuồng phong, dòng khí vô cùng mãnh liệt trực tiếp đẩy Hứa Thuần lui mấy chục mét.

Thật là khủng khiếp! Mọi người trong Hùng gia đều kinh hãi thất sắc.

Triệu Lỗi lại bị sức mạnh của Lục Vân làm khiếp sợ, rốt cuộc người bạn chơi cùng khi còn nhỏ ở cô nhi viện đã trải qua chuyện gì, vừa là thần y lại là tu võ giả, quả thực không dám tưởng tượng!

Nhưng lần này người anh em của anh ta thật sự gây nên đại họa rồi!

Hứa Thuần ổn định thân thể, vẻ mặt hơi biến sắc.

Người khác chỉ biết Lục Vân khủng bố, lại không biết hắn khủng bố đến mức nào, bởi vì bọn họ không phải tu võ giả, nhưng Hứa Thuần không như vậy, ông ta có thể cảm giác ra đây rõ ràng chính là khí thế của tông sư Hoá Cảnh!

Lục Vân nên được liệt vào tội phạm bị truy nã cấp SI

Nếu để Mã Tam Gia biết suy nghĩ trong lòng Hứa Thuần thì nhất định sẽ cười nhạo ra tiếng.

Tông sư Hoá Cảnh?

Nói ra sợ dọa nát gan ông, Lục tiền bối rõ ràng chính là tu luyện giả!

Nhưng sau một lúc hoảng sợ ngắn ngủi, ánh mắt Hứa Thuần lại trầm xuống, nói: “Tông sư Hoá Cảnh, theo lý thuyết tôi nên gọi cậu một tiếng tiền bối, nhưng cậu đứng đối lập với Võ Minh, có được thực lực mạnh cũng không phải lý do để cậu lạm sát kẻ vô tội”


Chụp mũ ghê gớm lắm!

Đây là cái mũ Hứa Thuần chụp lên đầu Lục Vân sau khi biết mình không địch lại, như vậy thì Hứa Thuần sẽ đứng ở mặt chính nghĩa, phía sau ông ta là Võ Minh của Long quốc.

Ở tổng bộ Võ Minh Long quốc còn có người mạnh hơn tông sư Hoá Cảnh tọa trấn, không sợ không đè được Lục Vân.

Đây là kịch bản bọn họ quen dùng, lấy thế ép người.

Rốt cuộc là vì sao? Hứa Thuần có mười cái đầu cũng nghĩ không ra.

“Xem cho kỹ đây là thứ gì?”

Lúc này Lục Vân đột nhiên vứt ra một vật có ánh vàng kim, Hứa Thuần chụp lấy, rốt cuộc cũng không nén được sợ hãi trong lòng, rầm một tiếng quỳ rạp xuống, hai đầu gối đập mạnh xuống đất.

“Hứa Thuần biết tội!”

====================================================================================================