Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Chương 237: Thật là xui xẻo!
Cuối cùng, Trương Mặc bị các bộ phận liên quan bắt đi và thanh niên phách lối như tên tóc xanh đương nhiên cũng bị bắt đi và bắt buộc cải tạo.
Sau khi rời khỏi hàng đồ nướng và đi dạo, Dương Chấn Nham Nham vẫn tức giận: “Không ngờ chúng ta lại gặp phải chuyện máu chó như vậy. Chỉ là cháu trai của trưởng đồn cảnh sát mà cũng dám kiêu ngạo như vậy, đúng là khiến người dân phải thất vọng.”
Lục Vân läc đầu cười nói: “Không phải máu chó mà là do địa vị của Dương tỉnh trưởng quá cao nên khi ông đi kiểm tra, những gì ông nhìn thấy chỉ là những gì người bên dưới muốn ông nhìn thấy mà thôi”
Có rất nhiều sự việc trên đời không chỉ máu chó mà còn máu chó hơn. Thực tế, có rất nhiều thứ ghê tởm và bẩn thỉu được che giấu dưới lớp vỏ bọc lộng lẫy.
Ánh mắt của Dương Chấn Nham trở nên lạnh lùng, ông ta nói: “Xem ra tôi cần phải chấn chỉnh đội ngũ của mình thật tốt rồi”
Xem ra bữa thịt nướng ven đường này rất đáng giá!
Truyện được cập nhật nhanh nhất tại metruyenhot nhé cả nhà.
Các bạn vào google gõ tìm kiếm : metruyenhot là sẽ thấy nhé.Bên mình đang ra chương liên tục lắm nhé!
Sau khi chia tay Dương Chấn Nham và Thẩm Kim Hoa, Lục Vân quay trở lại hướng cung văn hóa vì xe đạp của hẳn vẫn bị khóa trong một con hẻm cạnh cung Văn hóa.
Điều khiến Lục Vân ngạc nhiên chính là hẳn lại tình cờ gặp vợ chồng Diệp Hướng Vinh.
Thật là xui xẻo!
'Thế nhưng những gì xảy ra tiếp theo nằm ngoài dự đoán của hẳn.
Khương Lam lại chủ động đi đến trước mặt hẳn và nói với vẻ mặt phức tạp: “Lục Vân, tôi biết cậu chính là Vân Lộc đại sư và mọi thứ trong buổi đấu giá từ thiện ngày hôm nay chính là do cậu sắp xếp.”
“Bà nói đủ chưa?” Sắc mặt của Lục Vân lộ vẻ kỳ quái.
Khương Lam gật đầu nói: “Tôi thừa nhận trước đây tôi đã sai. Sau này dù cậu với Khuynh Thành có phát triển như thế nào, tôi cũng không quan tâm nữa nhưng cậu cũng đừng quá thúc ép bản thân. Tôi khuyên cậu nên suy nghĩ kỹ về việc thành lập chỉ nhánh của tập đoàn Khuynh Thành.”
“Ý của bà là những chuyện tôi làm trước đó là vì muốn Diệp các người cho tôi một cơ hội?”
Khương Lam suy nghĩ một chút rồi gật đầu nói: “Nếu như cậu đã nghĩ vậy thì tôi cũng nói thẳng cho cậu biết, đúng là trong lòng tôi nghĩ vậy!”