Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Chương 220: “Ngay bây giờ á?”
Còn Lục Vân bên này thì mang vẻ không chịu đâu.
Tự nhiên khi không chị bảy lại đi vạch trần thân phận của hắn một cách trắng trợn như vậy, nếu thế thì hắn cũng chẳng nương tay làm gì nữa.
Hắn cũng không thèm chịu thua mà nói:
“Chị bảy à, còn chuyện chị là minh chủ võ minh khu vực Hoa Trung thì thế nào đây, chẳng lẽ cũng không nói cho mấy chị ấy sao?
Minh chủ võ minh khu vực Hoa Trung ư?
Cái biểu cảm vốn không tốt lầm của Liễu Yên Nhi lại càng thêm đen hơn, cảm giác như ở đây chỉ có mỗi cô là gà nhất.
Thế thì không được rồi!
Liễu Yên Nhi đột nhiên nhéo lấy Lục Vân và nói: “Chị muốn bái em làm thầy!”
“Wtf bái em làm thầy ư?”
Lục Vân hốt hoảng tột độ.
Liễu Yên Nhi bên này vẫn rất hung hăng nói:
“Sao? Không được à? Là do chị không có cốt cách tư chất luyện võ hay là thiếu cái gì khác hả?”
“Khụ khụ..
Chị Yên Nhi à, áo choàng tắm của chị...”
“Đừng đánh trống lảng, nói đi, có dạy hay không?”
Lục Vân rất khó xử, hẳn chỉ đành nói:
“Muốn dạy thì cũng được thôi, nhưng những công pháp trong người em hiện giờ phải dùng kim châm cứu đả thông tất cả huyệt vị trên cơ thể chị trước, sau đó cẩn thận nuôi dưỡng lại toàn bộ kinh mạch lại từ đầu mới được.”
“Hở...Gì phức tạp thế?”
Nghe vậy Liễu Yên Nhi nhất thời không biết nói gì thêm, cô kéo lại áo choàng tắm trên người sau đó tự mình rơi vào. sự trầm tư suy nghĩ,
Lạc Ly lại nói:
“Chị hai không phải là bác sĩ sao? Cứ bảo chị hai tới châm cứu cho là được rồi!”
Liễu Yên Nhi nghe vậy, hai mắt sáng rực lên:
“Phải ha, cứ bảo Lâm Thanh Đàn tới châm cứu cho chị, dù sao hai bọn chị vẫn thường tắm chung, cái gì chả nhìn thấy hết của nhau rồi.”
Lục Vân lắc đầu rười rượi nói:
“Không được đâu, chị hai không phải tu luyện giả, không
có chân khí thì ghim châm vào cũng không hiệu quả đâu, mỗi lần châm xuống phải truyền theo chân khí mới được”
Sau câu nói ấy, mọi chuyện lại đi vào bế tắc.
Một lát sau Lục Vân nói răng:
“Thực ra vẫn còn một cách nữa, đó là em sẽ châm cứu một phần huyệt đạo thôi, còn lại chị phải phối hợp dùng thêm thuốc, như vậy mới có thể đả thông được từ từ huyệt vị trên người chị, nhưng thời gian sẽ hơi lâu một chút.”
“Cần khoảng bao lâu thì được?”
“Phải xem cơ địa chị ra sao, nhanh thì mấy tháng, chậm thì một hai năm, thậm chí cả ba đến năm năm cũng còn khó, với cả, trong khoảng thời gian đó, ngày nào chị cũng phải ngâm mình trong thuốc, em cũng châm cứu cho chị hãng ngày, với cả..”
“Đủ rồi!"
Liễu Yên Nhi nghe thấy phải phiền toái như vậy thì quả quyết ngắn luôn lời Lục Vân, cô cần răng nói:
Đã nói là châm cứu kiểu này chắc chắn phải đụng chạm da thịt, Lục Vân mau chóng ngăn không để cô nói nữa, cái ý cười thích thú của hắn ngay khóe miệng cũng sắp không nhịn nổi nữa rồi, hắn nói:
“Thôi được rồi, em nói thật với chị là chẳng cần phải đả thông tất cả huyệt vị gì đâu, chỉ cần tìm được mấy huyệt riêng biệt trên người sau đó truyền chân khí vào là được rồi”
Hắn vốn cho rằng trên đời này chị Thanh Đàn đã là thanh thuần ngây thơ trong sáng lảm rồi, không ngờ ngay cả chị Yên Nhi cũng có lúc bị lú như vậy, cứ thế bị hắn lừa cho mà không biết.
Ha ha, này thì ngày thường ngang bước cho lắm vào.