Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Chương 165: “Đừng gọi tôi là chồng!
Thấy sự việc bại lộ, Từ Tuệ Linh không còn cách nào khác đành phải nói rõ những gì mình biết.
Hóa ra người đứng đằng sau tất cả những việc. này còn liên quan tới 1 vị đại sư. Từ Tuệ Linh là một tín đồ trung thành của vị đại sư đó nên giữa hai người họ có một bí mật. Ngoài ra vị đại sư đó còn hứa có thể giúp bà ta trẻ mãi không già, miễn là có tiền.
Giá cả mà vị đại sư đó đưa ra là 2 tỷ.
Đối với Thẩm gia, để rút được 2 tỷ ra cũng không khó nhưng đây cũng là một số tiền khá lớn nên nếu như Từ Tuệ Linh đột nhiên rút ra 2 tỷ thì Thẩm Kim Hoa nhất định sẽ phát hiện ra
Vì thế, Từ Tuệ Linh dứt khoát không làm gì cả mà chỉ xin vị đại sư đó một miếng huyết ngọc. Bà ta lợi dụng năng lượng bên trong miếng huyết ngọc đó để giết Thẩm Kim Hoa.
Tên của vị đại sư đó là Hoàng Mi đại tiên.
“Hoàng Mi đại tiên!”
Thẩm Tĩnh Nghỉ trợn trừng mắt hỏi: “Đó có phải là người lần trước bà nói với tôi không, là vị Hoàng Mi đại tiên thần thông quảng đại mà bà muốn giới thiệu với tôi ấy hả?”
Từ Tuệ Linh gật đầu nói: “Chính là ông t
Sắc mặt của Thẩm Tĩnh Nghi đột nhiên trở nên khó coi.
Mối quan hệ giữa cô ta và Từ Tuệ Linh không được tốt cho lắm nhưng cách đây không lâu, đột nhiên Từ Tuệ Linh lại thay đối, nói răng muốn giới thiệu một vị đại sư cho cô ta và đó tất nhiên chính là Hoàng Mi đại tiên.
Khi đó, Thấm Tĩnh Nghỉ chỉ nghi ngờ nhưng cô ta lại không biết mục đích của Từ Tuệ Linh.
Cho đến tận hôm nay
Sau khi nghe Từ Tuệ Linh kế về Hoàng Mi đại tiên, Thấm Tĩnh Nghĩ mới hiểu ra rắng Từ Tuệ Linh đang có ý định đấy cô ta vào bẫy của ông ta.
Độc nhất đúng là lòng dạ đàn bà!
Thẩm Tĩnh Nghỉ rùng mình.
Thẩm Kim Hoa vô cùng tức giận, ông ta cầm cây gây chỉ về phía Từ Tuệ Linh, tức giận nói: “Hừ,
Từ Tuệ Linh, bà muốn giết tôi đã đành lại còn dám đẩy con gái tôi vào hổ lửa. Tôi đánh chết bài”
Lục Vân đi đến trước mặt Từ Tuệ Linh, hắn lấy một giọt máu từ cơ thể của bà ta và dùng một lá bùa trấn áp nó rồi nói: “Bà hãy đi dụ Hoàng Mi đại tiên tới Thẩm gia. Nếu như bà dám giở trò thì chắc chắn bà sẽ phải chết rất thảm đấy”
Lục Vân nảm chặt lá bùa trong tay, chỉ thấy Tuệ Linh ôm đầu kêu vô cùng thảm thiết: “Tôi đi, tôi đi..Xin đại sư hãy tha cho tôi”
Sau khi Từ Tuệ Linh rời đi, Thẩm Kim Hoa vô cùng biết ơn Lục Vân: “Lục thần y, may mà lần này có cậu không thì mất mạng chỉ là chuyện nhỏ, suýt nữa thì con gái và con trai của tôi đã bị hại chết rồi”
Thẩm Kim Hoa phức tạp nói: “Lục thần y, tôi xin lỗi cậu vì sự liều lĩnh trước đây của chúng tôi! Thẩm Tử Hiên, con mau xin lỗi Lục thần y đi!"