Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Chương 153:
Từ Giang Thành lái xe lên tỉnh, nếu đi ô tô với tốc độ cao thì sẽ mất không quá hai giờ.
Vì thế hai người xuất phát lúc chín giờ sáng, lúc tìm được đến Tụ Hương Lâu thì cũng chỉ mới gần mười một giờ rưỡi thôi, nói chung cũng đến sớm nửa tiếng.
Ấy vậy mà Trương Bình đã sớm đứng đợi ở bên ngoài từ lâu.
Khi vừa nhìn thấy hai người, Trương Bình liền nhiệt tình nói:
“Tiểu Diệp à, chị đã bao trọn phòng ăn số 1 rồi, để phục vụ đưa hai người đến phòng đó trước nhé, chị phải đứng cửa đợi người một lát, giám đốc Kim cũng sắp tới rồi:
"Vâng!"
Diệp Khuynh Thành gật đầu, hai người tiến vào phòng riêng trước.
Khoảng chừng 10 phút sau, Trương Bình cuối cùng cũng đi vào, không những thế còn đang nói chuyện và cười đùa với một người đàn ông khác.
"Tiểu Diệp à, mau lại đây để chị giới thiệu cho em, vị này chính là Kim Chí Thành, cũng là ông chủ của tập đoàn Kim Thị! Giám đốc Kim à, đây chính là chị em tốt của tôi, cô ấy tên Diệp Khuynh Thành.”
Trương Bình cười cười giới thiệu.
Kim Chí Thành liếc nhìn Diệp Khuynh Thành và nói:
"Tôi đã đọc qua hồ sơ của cô rồi."
Diệp Khuynh Thành vội vàng đứng dậy, bắt tay Kim Chí Thành một cách vô cùng lịch sự và nói:
"Xin chào giám đốc Kim, rất cảm ơn anh vì đã dành ra chút thời gian để tới gặp tôi.
Mấy ngày nay không còn lướt được một tí tin xấu nào bôi nhọ tập đoàn Khuynh Thành nữa, nhìn thấy điều này Kim Chí Thành lại cho rằng đều là nhờ vào bộ phận quan hệ công chúng của tập đoàn Khuynh Thành khá hùng hậu.
Có nghĩa là ông ta hoàn toàn tin rằng Diệp Khuynh Thành có quan hệ đặc biệt gì đó với Nam Giang Vương.
Chứ không thì làm sao cô có thể gây dựng tập đoàn Khuynh Thành trở thành một công ty hàng đầu của Giang
Thành khi tuổi đời mới còn trẻ như vậy được?
Trương Bình ngồi bên cạnh Diệp Khuynh Thành, năm lấy tay cô và nói:
“Tiểu Diệp Tử à, ngày đó không phải em từng hỏi chị sao lại chia tay với người yêu sao, thực ra là do chị là người chủ động nói chia tay trước đó.”
“Chị là người đề nghị chia tay trước sao?”
Trương Bình khẽ thở dài một hơi, sau đó cả người cô ta như rơi vào những dòng hồi ức.